CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 287

Những du khách đồng hành

Bên chiếc bàn trên con tàu thủy hướng về châu Phi, tôi ngồi giữa một người
Bỉ đang đến Congo, và một người Anh từng mười một bận tới Mexico để
săn một loại cừu hoang dã sống trên núi còn giờ lại đang trên đường đi bắn
linh dương bongo.

Nói chuyện lúc thì với người này lúc lại với người kia, tôi đâm ra bị nhầm
lẫn ngôn ngữ và khi muốn hỏi thăm vị người Bỉ đã du lịch nhiều chưa tôi
lại nói: Ông có làm được nhiều việc không

*

. Chẳng hề bực bội, ông bỏ cái

tăm khỏi miệng, trịnh trọng đáp: “Vô số, thưa bà.” Từ đó ông xác định cho
mình trọng trách thuật tôi nghe mọi công việc từng làm trong đời. Trong
chuyện kể của ông có một câu nói cửa miệng: Sứ mệnh của chúng tôi. Sứ
mệnh vĩ đại của chúng tôi tại Congo

*

.

Một tối, khi sắp bước vào ván bài, lữ khách người Anh kể chúng tôi nghe
về Mexico và chuyện một cụ bà Tây Ban Nha sống ở điền trang xứ núi
hoang liêu nọ, lúc hay tin có người lạ mới tới, đã mời ông ghé chơi và yêu
cầu kể cho nghe tin tức mới trên thế giới. Thưa bà, giờ con người bay được
rồi ạ,” ông ta bảo bà cụ.

“Vâng, tôi cũng có nghe qua chuyện đó,” cụ bảo, “và từng cùng vị mục sư
tranh cãi mãi. Giờ thì ngài có thể soi sáng giúp cho. Đó là người ta co chân
mà bay hệt chim sẻ, hay duỗi thẳng chân ra sau giống lũ cò?”

Trong cuộc chuyện trò, vị lữ khách này cũng nhận xét về sự thất học của
dân bản địa Mexico, và tình trạng trường lớp xứ đó. Ông khách Bỉ đang
chia bài chợt ngưng lại, lá bài cuối vẫn khư khư giữ trên tay, nhìn xoáy vào
du khách người Anh mà rằng: Lũ mọi phải được dạy dỗ để trở nền thật thà
và để làm việc. Không gì khác

*

. Đập mạnh quân bài xuống bàn, ông nhắc

lại với cả niềm quyết tâm to lớn: Không gì khác. Không thêm gì. Không
thêm gì. Không thêm gì

*

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.