CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 222

Lâm Hạm cười nói: “Ta nếu tặng cho ngươi vậy chắc chắn nó là thứ

có ích, ngươi nhất định phải nhận lấy.”

Tiểu Từ hiếu kỳ hỏi: “Có ích lợi gì?”

Lâm Hạm cầm lấy con dấu, chỉ vào dưới đế cười nói: “Ngươi xem chữ

được khắc trên con dấu này?”

Tiểu Từ cúi đầu xuống vừa nhìn, cư nhiên có khắc hai chữ “Tiểu Từ”.

Trong lòng nàng liền dâng lên một trận cảm động, ngẩng đầu trong mắt mơ
hồ có hơi nước.

Hôm qua còn tưởng rằng Lâm Hạm là một người lạnh nhạt lòng dạ

hẹp hòi, không nghĩ tới chỉ vì một sự hiểu lầm nho nhỏ nhưng lại khiến
nàng hao hết tâm tư suốt đêm vì nàng khắc một con dấu. Nàng thật ra rất có
tình người, bất giấu bất dịch mà thẳng thắn, yêu chính là yêu, ghét chính là
ghét.

– “Nếu sau này ngươi gặp được người trong lòng, hãy lấy con dấu này

ấn vào trên người hắn, vô luận như thế nào cũng không rửa sạch. Hắn nếu
cô phụ ngươi, đi tìm nữ nhân khác, nhất định sẽ bị hỏi Tiểu Từ này là ai.
Trừ khi hắn cắt đi khối da thịt kia, nếu không sẽ vĩnh viễn cùng ngươi ở
một chỗ.”

Nàng vừa nói vừa cười đắc ý: “Đây là bảo bối mà ta tâm đắc nhất, trừ

bỏ chính mình, chỉ tặng cho một người là ngươi. Bởi vì ngươi cứu hắn,
cũng chính là cứu ta. Về sau ngươi có chuyện gì, cũng có thể tới tìm ta.”

Tiểu Từ nghe xong cách sử dụng của con dấu này, vừa buồn cười vừa

sợ. Lâm cô nương này thật đúng là một nữ tử không tầm thường. Bất quá
nếu con dấu đã khắc tên của nàng cùng với một phen hảo ý của Lâm Hạm,
nàng tự nhiên không thể khước từ, nhịn cười thán phục nói: “Lâm cô
nương, ngươi thật đúng là cao mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.