CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 272

Tiểu Từ tức giận giậm chân, không cho xem càng muốn xem. Hai

người đang giằng co, đột nhiên ở cổng truyền đến một tiếng: “Cô nương,
cửa còn chưa đóng.”

Tiểu Từ sửng sốt, ngừng tay nhìn lại, Thư Thư phe phẩy quạt đi lướt

qua trước cửa, chỉ thấy một góc áo màu lam lóe lên.

Tiểu Từ đỏ mặt đứng chôn chân tại chỗ, tay cũng buông thõng xuống.

Kế Diêu âm thầm thở dài, tay còn giữ chặt trước ngực, Tiểu Chu này không
đến hỗ trợ, ngược lại càng thêm phiền!

- “Tiểu Từ, ta có việc muốn đi tìm Vân lão bá, chuyện Tiểu Chu tối

qua chúng ta quay về sẽ nói sau.”

Kế Diêu bước nhanh rời đi, không dám ở cùng nàng thêm một khắc,

với tính tình của nàng không biết sẽ khui ra manh mối gì. Tiểu Chu a Tiểu
Chu, hắn âm thầm cắn răng, chỉ cảm thấy quyển sách trong ngực nóng
bỏng như lửa, đang nướng lấy tâm phế hắn.

Tiểu Từ nhìn bóng lưng cao thẳng tuấn dật của hắn, liền chạy một

mạch đến phòng Tiểu Chu, chỉ thấy hắn một tay đỡ trán, một tay gõ bàn,
không biết đang đi vào cõi thần tiên nào, cặp mắt ngà ngà mông lung nửa
nhắm nửa mở.

Tiểu Từ khụ một tiếng. Tiểu Chu giật mình, đứng lên, nhăn nhó nói:

“Tiểu Từ cô nương, ta không hoàn thành sứ mệnh còn mất một thân trong
sạch. Ta chính là đang kiểm điểm.”

Còn có kiểu kiểm điểm như thế sao? Tiểu Từ liếc mắt nhìn hắn một

cái, đóng cửa nhỏ giọng nói: “Trên khăn tay tẩm rất nhiều xuân dược,
ngươi có phải hay không không làm theo lời ta?”

- “Ta làm, không khéo chính là nước trà cũng rơi trên người ta, hắn

thuận tiện cũng lau giúp ta. Chẳng biết thế nào, ta lại không khống chế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.