CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 291

Vân Dực thở dài một tiếng: “Kế công tử, U Châu thời gian qua mùa

màng thất bát, mấy năm gần đây xuân hạ hạn hán, thu về thì gặp thiên tai.
Triều đình không những giảm thuế còn muốn cứu trợ thiên tai, ngân khố
cũng xuất ra một khoản đáng kể. Nhưng là năm rồi Đại Yến gây chiến,
triều đình dường như muốn bỏ mặc, không có ý tứ cố thủ. Đối với Đại Yến,
U Châu quả thật là miếng thịt mỡ, một lòng muốn đoạt được, sát nhập với
đất của Đại Yến.”

Kế Diêu nói: “Thành U Châu gần biên giới tiện tay cướp đoạt, Đại

Yến thấy con mồi ngon trước mắt, quyết không dừng tay. Rất nhanh Đại
Yến sẽ quay trở lại, Vân đại nhân phải đề phòng.”

- “Kế công tử nói không sai, theo mật báo, Mộ Dung Hàn đang tập

hợp lương thảo cho đại quân, xem ra là muốn ngự giá thân chinh. Đầu
tháng ta đã báo cáo lên triều đình, cứu viện sợ rằng cuối tháng mới tới.
Không nghĩ đến Kế công tử đại nghĩa như vậy, thật đúng là trời giúp ta,
mang tới cho ta một quý nhân. Trong thư của An vương điện hạ cũng khen
ngợi Kế công tử rất nhiều, quả nhiên không giả.”

Kế Diêu nhũn nhặn cười cười, nói: “An vương điện hạ quá khen.

Thỉnh Vân đại nhân phái người đi theo ta.”

Vân Dực đứng lên cư nhiên khom người, cất cao giọng nói: “Đa tạ Kế

công tử hào hiệp.”

Kế Diêu vội vàng đỡ cánh tay hắn, nói: “Không dám không dám, Kế

mỗ chẳng qua là mượn hoa hiến phật mà thôi.”

Thư Thư trầm tĩnh ở bên cạnh nhìn, vẻ mặt âm tình bất định, giống

như cực lực che giấu một tia lo âu. Kế Diêu quay đầu đối Thư Thư cười
nói: “Thư công tử không ngại đi hỗ trợ cùng tại hạ chứ, bảo tàng vừa vặn ở
Ẩn Lư.”

Thư Thư kéo kéo khóe môi, cười có chút gượng ép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.