CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 289

giang hồ có mấy đối thủ, luôn luôn tâm cao khí ngạo, hơn nữa An vương
cũng trọng đãi có thừa, Thư mỗ thật sự là không dám trèo cao, càng không
nói đến sai khiến.”

Kế Diêu mím môi, dường như có một tia tiếu ý chợt lóe, khẽ giễu cợt

một tiếng.

Thư Thư vội hỏi: “Là do ta trước đây thất lễ với Tiểu Từ, Kế công tử

đối với ta hiểu lầm, cũng không sai, Thư mỗ không cách nào giải thích, chỉ
mong chúng ta sau này có thể làm bằng hữu.”

Kế Diêu cười cười, cũng không nói tiếp, đứng dậy mở cửa.

Tiểu Từ quay đầu nhìn, chỉ thấy Kế Diêu và Thư Thư đều thần thanh

khí lãng, sắc mặt bình thản yên tĩnh. Nàng có chút ngạc nhiên, còn tưởng
rằng hai người ở trong phòng sẽ có một phen khẩu chiến, không nghĩ tới lại
không tiếng động đi ra như thế này, xem ra nam nhân trong lúc giao chiến
quả nhiên thâm trầm hơn nhiều.

Kế Diêu quay người lại chắp tay cười: “Thư công tử nếu đã là người u

Châu, lại là hào phú, nói vậy chắc chắn cùng thứ sử đại nhân cũng có lui
tới, có thể thỉnh Thư công tử đưa đường dẫn kiến không? Ta muốn đến bái
kiến Vân đại nhân một chút.”

Thư Thư hơi ngẩn ra, liền sảng khoái đáp ứng: “Được.”

Tiểu Từ âm thầm huých vào khuỷu tay Kế Diêu, hắn quay đầu cười,

hơi hơi gật đầu, giống như muốn làm cho nàng yên tâm. Ngại Thư Thư ở
bên, Tiểu Từ cũng không hỏi Kế Diêu vì sao phải đi tìm Vân Dực.

Kế Diêu đứng trước phủ đệ thứ sử đưa cho thị vệ thư giới thiệu của

An vương gia, sau một lát, mọi người được mời vào chính sảnh phủ thứ sử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.