CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 303

cùng Kế công tử giống nhau. Thư gia vốn không hề để những thứ ấy vào
mắt.”

Tiểu Từ mặc dù dự đoán được là hắn, giờ phút này đối với sự thẳng

thắn của hắn vẫn có chút kinh ngạc, sau đó liền liếc hắn một cái không vừa
lòng. Thư Thư vẫn không nhìn nàng nhưng dường như cảm ứng được ánh
mắt của nàng, quay mặt đối nàng cười thật sâu: “Cô nương đừng tức giận,
ta một hồi sẽ bồi tội với ngươi.”

Kế Diêu quân cờ trong tay ngừng giữ không trung: “Khó có được Thư

công tử chịu nói ra sự thật, thực khiến cho Kế mỗ ngoài ý muốn.”

- “Vân đại nhân là cậu của ta.” Thư Thư dứt khoát không đánh tiếp,

nghiêm mặt nói ra.

- “Ta biết.” Kế Diêu ung dung tùy ý đáp một câu.

Thư Thư vẻ mặt cả kinh, hỏi vặn lại: “Sao ngươi biết?”

- “Là, trong lúc vô ý biết, cho nên bảo tàng đặt ở trong tay hắn, cũng

hợp lý.”

Thư Thư thở dài một tiếng: “Sớm biết ngươi có tâm tư ấy, ta hà tất phí

một vòng suy tính còn đắc tội với các ngươi. Nói thật, ta đối với Kế công tử
và Tiểu Từ cô nương rất quý mến, cũng không có lòng làm hại. Vài lần ám
sát cũng bất quá vì muốn hỏi ra chỗ cất giấu con dấu Vân thị. Hy vọng việc
này nói ra, chúng ta có thể bắt đầu từ đầu, làm bằng hữu.” Ánh mắt hắn đảo
qua, rồi dừng lại trên khuôn mặt tuấn dật lạnh nhạt của Kế Diêu, nét mặt
trấn tĩnh tự nhiên.

Kế Diêu cũng nghiêm mặt nói: “Thư công tử nếu lòng dạ thẳng thắn

vô tư, vì Vân đại nhân làm việc, ta tự nhiên không nhắc chuyện cũ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.