CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 305

nói bất quá chỉ là muốn giảng hòa, còn có thể là thật sao? Từ nay trời cao
nước xa, hóa giải khúc mắc cũng tốt.

- “Được rồi, sau này ngươi đừng tính toán với chúng ta nữa là được.”

Tiểu Từ thấp giọng nói một câu, kéo Kế Diêu ra ngoài.

- “Kế công tử, Vân đại nhân buổi tối muốn thiết yến ở trong thành,

thỉnh ba vị cùng đi.” Thư Thư ngăn Tiểu Từ, dáng vẻ tươi cười.

Kế Diêu gật đầu: “Được. Ta đi nói với Tiểu Chu.”

Buổi tối, Thư Thư mang theo ba người vào thành U Châu. Tiểu Từ lần

đầu tiên nhìn thấy cảnh đêm ở U Châu, mặc dù không bằng kinh đô phồn
hoa sầm uất, nhưng cũng có chút phong thổ nhân tình.

Tiệc tối thiết ở phủ thứ sử, cực kỳ thịnh soạn. Dụng ý của Vân Dực tự

nhiên là tỏ vẻ cảm tạ. Kế Diêu chẳng qua chỉ khiêm tốn nhún nhường,
ngược lại với Thư Thư và Tiểu Chu rất hợp ý, đĩnh đạc mà nói, thay nhau
trêu chọc, khiến bầu không khí bữa tiệc thoải mái hơn.

Vân Dực nâng chén nói: “Ta đã đem việc của Kế công tử báo cáo lên

triều đình, phỏng chừng rất nhanh sẽ có khen thưởng. An vương nhắc đến
Kế công tử kiếm pháp siêu quần, trước mắt U Châu rất cần người, nếu Kế
công tử nguyện ý, có thể ở trong quân đảm nhiệm chức vị tham tướng.”

Kế Diêu vội nói: “Vân đại nhân, tranh đấu trên giang hồ há có thể so

sánh với hành quân tác chiến. Ta chưa bao giờ đọc qua binh thư, không
dám đảm đương chức vị này.”

- “Kế công tử quá khiêm nhường.”

Kế Diêu mỉm cười nói: “Quả thực là như thế. Cho dù có cống hiến

trong quân, ta bất quá cũng chỉ hữu dũng vô mưu mà thôi. Huống hồ chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.