sức lực của một người làm sao chống lại thiên quân vạn mã, mưu lược mới
là trọng yếu. Ta xem Thư công tử so với ta thích hợp hơn.”
Thư Thư đang cùng Tiểu Chu nói giỡn, nghe được lời này vẻ mặt
thoáng cứng đờ.
Vân Dực liếc mắt nhìn hắn một cái, cười nói: “Kế công tử hảo nhãn
lực, Thư Thư đích xác là có dũng có mưu, là cánh tay đắc lực của ta.”
Kế Diêu đối Thư Thư mỉm cười nâng chén, Thư Thư uống một hơi
cạn sạch, nói: “Kế công tử cũng xem ta như thế, thực sự là sợ hãi.”
Vân Dực cười nói: “Thư Thư một lòng trợ giúp ta, cách làm có thể có
điều đắc tội, ta ở chỗ này nhận lỗi, mong rằng Kế công tử không tính toán.”
- “Thư công tử đã cùng ta hóa giải hiểu lầm.” Kế Diêu lại nói: “Nghe
nói Đại Yến có một cái nỏ quý, ngay cả An vương điện hạ cũng cử người đi
thăm dò, hy vọng có thể nghiên cứu chế tạo ra cung tiễn có sức mạnh
cường đại.”
Ánh mắt Vân Dực hiện lên vẻ buồn rầu: “Xác thực như thế. Đại Yến
thiện cưỡi ngựa bắn cung, có thêm nỏ quý, càng như hổ thêm cánh.”
Kế Diêu nói: “Nỏ kiếm cường thịnh trở lại, quan trọng là tầm bắn.
Vân đại nhân không ngại đào một kênh đào ngăn giữa U Châu và đất Đại
Yến, trong lúc nhất thời có thể ngăn cản được thiết kỵ của Đại Yến. Bọn họ
trước sau muốn tốc chiến tốc thắng, không luyện tập chiến đấu dưới nước.
Lúc đó kênh đào sẽ trở thành bức tường che chắn, ngăn trở tốc độ của bọn
họ, bất luận đi đường vòng hay qua sông, đều cần không ít thời gian. Quân
ta ở bờ bên kia cũng có thể đợi quân địch mỏi mệt rồi tấn công, chiếm lấy
tiên cơ.”
- “Chủ ý này ta đã sớm báo cáo với triều đình, thế nhưng năm nay
quốc khố eo hẹp, mở kênh đào cũng tốn thời gian tốn bạc, chỉ có thể tạm