CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 323

- “Ngươi bị thương?”

Tiểu Chu tùy tiện liếc mắt sang đầu vai, thản nhiên nói: “Không sao,

ta cùng Kế Diêu theo Vân đại nhân lên tường thành quan sát, một mũi tên
lạc xẹt qua, bị Kế Diêu một kiếm đánh bay, chỉ xước một chút da.”

Tiểu Từ kinh sợ hỏi: “Các ngươi lên tường thành?”

- “Khó gặp thực chiến hai quân công thành, tự nhiên muốn tận mắt

quan sát cuộc chiến cũng thuận tiện giết mấy tên thay dân chúng xả giận.
Không nghĩ tới Vân đại nhân cũng là thần tiễn thủ, ta đêm qua vừa thấy
thật sự là ngưỡng mộ không thôi. Hắn phong phạm chỉ huy bình tĩnh thận
trọng, tư thái khí phách như vậy, thật giống Công Cẩn năm đó. Chậc chậc.”
Tiểu Chu nuốt nước bọt, vẻ mặt kính phục ái mộ. Nghĩ lại còn dõng dạc bổ
sung thêm: “Tiễn pháp của ta và Kế Diêu cũng không kém, được Vân đại
nhân khen không dứt miệng.”

- “Yến quân lần này muốn thừa dịp đêm tối tập kích bất ngờ, trước khi

trời sáng có thể đánh hạ thành U Châu. Không ngờ thiên ý khó dò, trọn một
đêm mưa như trút nước, con đường ngoài thành U Châu bị nước gột rửa
cuốn trôi đá sỏi, mặt đường trơn trượt, móng ngựa đi không vững, lộ trình
cũng bị cản trở, vốn định dùng nỏ và hỏa tiễn bắn lên tường thành, một hồi
mưa xối xả đem kế hoạch tỉ mỉ của Mộ Dung Hàn toàn bộ xáo trộn. Vân
Dực sớm có tin tình báo biết rõ tính toán của Đại Yến, chỉ là không lường
trước được Mộ Dung Hàn xuất quân trước thời hạn nửa tháng, nhưng hắn
vẫn lường trước tăng cường phòng bị, lần này cũng không đến mức trở tay
không kịp. Hai quân giằng co đến bình minh. Yến quân chủ động rút lui,
cách tường thành mười dặm.” Kế Diêu nói ngắn gọn, đối Tiểu Từ giản lược
kể lại một phen chiến sự đêm qua.

Tiểu Từ nghe xong, tâm trạng an tâm hơn một chút. Xem ra lần này

Yến quân tưởng có thể như trước đây đắc thủ thuận lợi đúng là không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.