CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 326

Thư Thư giễu cợt cười một tiếng: “Không việc gì, chờ quân tiên

phong của An vương đến, hai bên giáp công, Yến quân nhất định thảm
bại.”

Kế Diêu nhấp một ngụm trà, nhuận nhuận cổ họng khô cạn.

Ánh mắt Tiểu Từ dừng lại ở vết thương trên mu bàn tay hắn. Máu đã

đông cứng lại, cũng không dữ tợn, ở trong mắt nàng chỉ còn lại sự đau xót.

Hai lần công thành đều vô công, Mộ Dung Hàn có chút nôn nóng.

Mùa đông năm ngoái đánh bất ngờ, hắn thu được sáu ngàn nô lệ với vô số
tài vật, cơ hồ đem U Châu đánh cướp không chừa. Sau đó lại có chút hối
hận, vì sao không đơn giản chiếm luôn thành trì ấy lấy làm bàn đạp tương
lai mưu đồ Trung Nguyên.

Ý niệm đó vừa nảy ra, hắn liền cảm thấy nô lệ và tài vật thu được tựa

hồ chưa đủ, lãnh thổ so với nhưng thứ đó càng hấp dẫn hơn. Vì thế hắn dã
tâm bừng bừng chuẩn bị trong nửa năm, thừa dịp U Châu chưa ngóc đầu trở
lại. Thế nhưng thế cục lại có chút thay đổi, tuyến phòng thủ của U Châu
trái lại còn nghiêm ngặt kín kẽ hơn, một đêm mưa to hoàn toàn phá vỡ kế
hoạch của hắn. Ngay cả nỏ quý kiêu ngạo của Đại Yến cũng không có đất
dùng, khiến toàn quân hắn thiệt hại hơn phân nửa. Sĩ khí cũng có chút tiêu
giảm, hắn giận dữ, hạ lệnh nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày đêm, ngày tiếp
theo lần thứ hai công thành, hắn treo thưởng mười người đầu tiên vào thành
một lượng vàng, nhìn thấy phụ nữ hay của cải đều có thể chiếm làm của
riêng. Ngay sau đó khí thế Yến quân lập tức dâng cao.

Chiến sự căng thẳng, Vân Dực cũng không khách khí, trực tiếp mang

Kế Diêu cùng Tiểu Chu lên tường thành hỗ trợ. Có thêm một người là thêm
một nhân lực, huống chi tiễn pháp của Kế Diêu và Tiểu Chu so với hắn
cũng không kém. Đại địch trước mặt, khí phách nam nhi không cho phép
chối từ trách nhiệm, hai người tự nhiên cũng không từ chối, sáng sớm xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.