CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 328

Trong phòng Thư Thư vẫn sáng đèn. Tiểu Từ đứng trước phòng hắn

do dự chốc lát, suy nghĩ lại suy nghĩ, cuối cùng cố lấy dũng khí giơ tay, gõ
nhẹ một tiếng.

Thư Thư mở cửa, nhìn thấy nàng cười yếu ớt, vẻ mặt cũng mệt mỏi

như Kế Diêu.

- “Có việc?” Hắn giọng điệu ôn hòa, ánh nến hắt lên khuôn mặt thanh

nhã.

Tiểu Từ nói: “Ta có vài thứ còn để ở Ẩn Lư, ngươi có thể hay không

mở mật đạo để ta trở về lấy?”

Thư Thư cười cười: “Cô nương, ngoài thành bây giờ đều là binh lính

Đại Yến, những vùng lân cận Ẩn Lư chỉ sợ cũng có Yến quân. Nếu không
phải vật gì trọng yếu, thì hãy chờ sau khi Đại Yến lui quân rồi trở về lấy.”

Tiểu Từ mím môi, suy nghĩ một chút, vẫn là luyến tiếc. Nếu Đại Yến

lui quân là lúc, có người xông vào Ẩn Lư mượn gió bẻ măng đem đi, ngày
sau gặp lại Đường Phảng và Lâm Hạm biết ăn nói như thế nào chứ, đó là
một mảnh tâm ý của hai người, trong lòng nàng vô cùng trân trọng.

Nàng khẽ cắn đôi môi anh đào, quả quyết nói: “Những đồ vật đó đối

với ta rất trọng yếu, ta không thể bỏ được.”

Ánh mắt Thư Thư khẽ động: “Vật gì đáng giá phải mạo hiểm như

vậy?”

- “Là một con dấu.”

- “Con dấu?”

- “Đúng, đối với ta rất trọng yếu, Thư công tử, mật đạo kia là bí mật,

phòng của ta bất quá chỉ cách mật đạo gần trăm bước, vật đó đặt ở trong tủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.