CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 373

Tiểu Từ vội la lên: “Không được, cái thùng này nhỏ như vậy, chứa

không được hai người.”

Kế Diêu nhướn mày: “Thử xem đi.”

Hắn nói chuyện, bàn tay vẫn liên tục không ngừng, chớp mắt y phục

đều thoát ra đặt ở trên ghế, Tiểu Từ không dám nhìn, vừa thẹn vừa sợ,
nhưng cũng đành thúc thủ vô sách.

Tiếng nước vang lên, hắn bước vào trong thùng. Tiểu Từ còn chưa kịp

kêu lên, thân thể bỗng nhẹ bẫng, bị hắn đặt ở trên đùi. Nước trong thùng
trào ra ngoài hơn phân nửa.

Trong thùng chen chúc hai người, di chuyển đã không có khả năng, da

thịt chặt chẽ dán vào nhau, tránh cũng không thể tránh, ngay cả nước cũng
trở nên dư thừa, bị dồn hết ra ngoài. Hắn thân mình tráng kiện, thân thể
nàng mềm mại, dung hợp giao hội như thái cực càn khôn. Bầu không khí ái
muội như vậy, khí thể của nàng nhất thời như con nai con, rơi vào miệng
hùm.

Hắn đạt được mà cười, gắt gao ôm chặt nàng, ở bên tai khẽ cắn: “Đẹp

như vậy, vì sao không cho ta xem?” Tiếng thở dốc cùng lời tán thưởng của
hắn trượt vào tai nàng, nàng nín thở, cơ thể bị khiêu khích trở nên run rẩy,
nàng cắn môi, khắc chế chính mình phát ra âm thanh, đối với hắn càng
thêm mê hoặc.

Hắn lè lưỡi liếm dọc theo xương quai xanh xuống phía dưới, dưới mặt

nước hai nụ hoa dập dềnh, màu hồng nhạt như hoa sen sắp nở rộ. Hắn đem
nàng nâng lên một ít, nụ hoa lộ ra trên mặt nước, bị hắn há miệng ngậm
chặt, làm như dùng phòng ấm tốt nhất đem nó bao lại.

Nàng càng thêm ngượng ngùng, nói không nên lời, bối rối muốn nhéo

hắn một phen, lại không biết ra tay ở chỗ nào mới thích hợp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.