CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 456

không muốn thấy nàng như vậy. Tiểu Từ như vậy làm cho hắn cảm thấy xa
lạ, không biết phải bắt đầu giải thích từ đâu, dỗ dành như thế nào.

- “Tiết cô nương.” Kế Diêu quay đầu, muốn xin sự giúp đỡ.

Tang Quả đứng ở đó, trên mặt đỏ ửng còn chưa tan. Nàng lạnh lùng

nhìn thoáng qua Kế Diêu, lại nhìn Tiểu Từ, thản nhiên nói: “Có cái gì cần
giải thích. Không tín nhiệm, còn thành thân làm gì? Ta không có gì muốn
nói, ngươi xem, nguyện ý tin sẽ tin, không muốn tin thì có giải thích nhiều
cũng vô dụng.” Nói xong, nàng phất váy dài, lập tức bước ra khỏi phòng.
Thư Thư nhíu mày, theo sau.

- “Tang Quả, vừa rồi rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”

- “Như ngươi nhìn thấy.” Nàng một bụng ủy khuất, lại vẫn cố tỏ ra

kiên cường không muốn giải thích.

- “Tang Quả, ngươi tính tình này.” Thư Thư thở dài, muốn nói lại thôi.

- “Tính cách ta tự nhiên không làm cho người ta thích. Không bằng vị

Tiểu Từ cô nương kia. Ngươi cũng thích nàng, đúng không?”

Thư Thư ngẩn ra, đạm nhiên nói: “Đó là việc của ta.”

Tang Quả mắt lạnh ngoái đầu nhìn lại, cũng lạnh nhạt cười: “Ta không

có hơi sức đâu đi để ý, ngươi thích ai là chuyện của ngươi, cùng ta có quan
hệ gì đâu?”

Tiểu Chu cũng đuổi theo tới, cười làm lành: “Tiết cô nương, phiền toái

ngươi nói với Tiểu Từ một tiếng.”

Tang Quả đột nhiên lạnh lùng nói: “Ta nói cái gì? Ta làm sai cái gì

sao? Nàng thà tin những gì mắt thấy, lại không muốn tin vào tâm của chính
mình. Nàng nếu không tin hắn, không lấy chồng là tốt rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.