CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 504

hắn chính là thích tính cách này của nàng, dường như cùng mẫu thân của
hắn có chút tương tự. Nếu, có tương lai, nàng ở chung với mẫu thân hẳn là
tốt lắm. Nếu có tương lai, thật có bao nhiêu tốt. Hắn buồn bã thất thần, lại
không muốn để nàng nhìn ra manh mối. Hắn không muốn thời gian còn lại
nàng sống trong bi thương, hắn muốn đem đến cho nàng thật nhiều niềm
vui hạnh phúc, từng giây từng phút. Làm cho nàng không còn tiếc nuối,
chính mình cũng không phải tiếc nuối.

- “Được rồi, hình như đã chín, ta muốn ăn, ta đói bụng.” Nàng bắt đầu

chờ không nổi, vội vàng thúc giục hắn.

Hắn cầm lấy một cái, đưa cho nàng: “Cẩn thận nóng.”

Kế Diêu thở dài: “Nếu có rượu thì tốt.”

- “Đúng vậy, chúng ta có thể lên nóc nhà uống.”

Kế Diêu đột nhiên nhớ đến ngày nào đó ở trên nóc nhà nghe được,

quay đầu nhìn chằm chằm nàng, cười hỏi: “Hôm nay, ai ở trên?”

Tiểu Từ bị sặc, ho khan đứng lên.

Kế Diêu vỗ lưng nàng, tiến đến bên tai thì thầm: “May mắn là cùng ta

ở một chỗ, nếu là người khác, ai, không biết như thế nào chê cười nàng.
Nàng có đôi khi thực thông minh, như thế nào ngay cả ý tức tứ rõ ràng như
thế lại nghe không hiểu?”

Khuôn mặt hắn tràn ngập ý cười bỡn cợt. Tiểu Từ nóng mặt. Sau đó

nhích ra xa, thấp giọng nói: “Là vì chàng cả ngày đều có ý nghĩ biến thái,
cho nên mới có thể nghe hiểu được.”

Kế Diêu thật quá oan uổng: “Ai cả ngày có ý nghĩ biến thái, là nàng

hôn ta trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.