CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 554

Cứ như vậy tra tấn chính mình, chua xót. Chuyến này đến, quả nhiên

có thu hoạch, suy nghĩ cẩn thận. Nàng và Liễu nhi là hai loại hình khác
nhau. Nàng ta như một cành liễu yếu ớt, còn nàng lại tựa một đóa mẫu đơn.
Mộ Dung Lan Ẩn muốn làm một cây đại thu sum suê, mà không phải làm
nền cho thược dược.

Khúc cuối cùng, A Viên căn bản nghe không ra giai điệu gì, mệt mỏi

thưởng bạc, đang muốn đi. Đột nhiên thuyền hoa chuyển động, cư nhiên có
chiều hướng rời xa bờ.

Tú bả cả kinh, lập tức gân cổ hướng ra ngoài cửa sổ mắng: “Cái thằng

nhóc ngủ mê kia, bây giờ là lúc nào hả?” Thuyền hoa bình thường đều neo
đậu gần bờ, chỉ đến buổi tối mới chèo trôi sông, ở dưới ánh trăng văn nhân
thưởng rượu ngâm thơ.

Tú bà còn đang hùng hùng hổ hổ, bất thình lình mười mấy đại hán

xông vào trong khoang thuyền.

- “Mắng cái gì đó. Làm cho bà ta im miệng.” Vừa dứt lời, đem thanh

chủy thủ đặt trên cổ tú bà.

Tú bà bị dọa ngốc, nhìn đám khách không mời mà đến, cả người phát

run.

- “Ai là Liễu nhi?”

Tú bà nói không nên lời, ngón tay run run chỉ vào Liễu nhi.

Cầm đầu là một hán tử không có hảo ý đi tới, nhìn Liễu nhi từ trên

xuống dưới hắc hắc cười, gật đầu nói: “Không sai không sai, trách không
được lão đại vừa gặp mấy lần đã nhớ mãi không quên.”

Bên cạnh vài người giễu cợt: “Chúng ta chuẩn bị có áp trại phu nhân,

ha ha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.