CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 581

Triển Ẩn vẻ mặt oan tình, nói: “Rượu là do nàng nói muốn uống, cũng

không phải ta bức nàng. Nàng không thể đổ hết trách nhiệm lên đầu ta,
quên đi, đều là do ta. Nàng đánh ta cho hả giận.”

Hắn lôi kéo bàn tay nàng đặt lên người hắn, cười hì hì chờ đợi. A Viên

sắc mặt đỏ lên, rút tay về.

Triển Ẩn thật cao hứng, ngồi ở bên cạnh nàng, cười nói: “Nàng không

nỡ, đúng hay không?”

Không nỡ? Đừng tưởng bở! A Viên trừng mắt nhìn hắn, sau đó tiếp

tục sầu muộn, ý niệm lớn nhất trong đầu lúc này là: “Ta muốn về nhà.”

- “Được, chờ chân của nàng tốt lên, ta đưa nàng trở về, thuận tiện

mang theo lễ vật đến bái kiến nhạc phụ đại nhân.”

A Viên càng thêm ưu sầu, ngươi có biết hay không nhạc phụ đại nhân

trong lời của ngươi chính là đương kim hoàng thượng. Càng nghĩ càng
loạn, nàng buồn bực nói: “Đều là ngươi không tốt.”

Triển Ẩn một bộ không lo không sợ: “Ân, đánh ta một chút, oán ta

cướp mất bảo bối nữ nhi của hắn đi.”

Chỉ sợ không đơn giản như vậy? A Viên giờ phút này mới biết được

nguyên lai mình luôn lo lắng cho Triển Ẩn. Nếu phụ hoàng xử tử hắn thì
phải làm sao bây giờ? Vừa nghĩ đến đây, trong lòng cư nhiên chấn động, rất
khó chịu, trái tim nơi đó có chút ẩn ẩn đau.

Chẳng lẽ phải nói thẳng với phụ hoàng và Lan Ẩn? Như vậy, phụ

hoàng nhất định sẽ rất tức giận, chính mình làm bại hoại thanh danh hoàng
gia không nói, Triển Ẩn chỉ sợ cũng mất mạng. Nàng, nàng không muốn
như vậy, nàng không muốn hắn chết, nàng kỳ thật cũng không phải chán
ghét hắn, hắn cười rộ lên thật đẹp, đối xử với nàng rất tốt, lại còn là ân nhân
cứu mạng của nàng. Trừ bỏ không để nàng đi, trừ bỏ sự hoang đường đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.