CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 645

Đột nhiên, ta cảm giác thấy một đạo ánh mắt dừng ở trên mặt ta. Ta

tùy ý nhìn lướt qua, trong lòng nhảy dựng. Trong cung chỉ có một người có
thể mặc y phục màu vàng. Ta hoảng hốt vội vàng quỳ xuống, vạn vạn
không nghĩ ở nơi này gặp được hoàng thượng. Vừa rồi, ta cư nhiên còn làm
ra bộ dáng cười ngây ngô.

Ta bất an không yên quỳ trên mặt đất, nửa ngày vẫn không nhìn thấy

góc áo vàng di động.

- “Ngươi tên là gì?”

- “Nô tỳ tên gọi Tề Viện.”

Một khắc kia tựa hồ kéo dài rất lâu, ta quỳ trên mặt đất dường như

chết lặng.

Hắn đi rồi, ta lại bị giữ lại. Cửa cung ngay ở phía sau lưng, nhưng từ

nay về sau ta không có cách nào bước qua đó.

Ta thường thường cảm thấy khó có thể tưởng tượng, chỉ một cái liếc

mắt ngày đó, ta từ một cung nữ đến hạn xuất cung trở thành phi tử của hắn.

Ngày ta được phong làm Vân phi, có một phụ nhân đến, nàng nhìn ta

thoáng sửng sốt một chút, rồi sau đó lã chã khóc. Nàng cũng không nói gì,
chỉ giúp ta chải đầu.

Sau khi chuẩn bị xong, nàng đưa ra một bộ y phục, nói là hoàng

thượng thưởng. Trong lòng ta rất kỳ quái, nếu muốn mặc y phục đến tạ
thánh ân, tại sao lại cho ta mặc một bộ quần áo cũ. Nhưng thân phận ta thấp
kém, cũng không dám hỏi nhiều, chính là thuận theo.

Một khắc đối diện với hoàng thượng, ta không dám nhìn hắn. Hoàng

bào trên người hắn rực sáng như ánh mặt trời, hắn ở trong ánh hào quang
đó, ta không dám nhìn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.