CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 647

giương mắt, phát hiện đôi mắt hắn ẩm ướt.

Ta vươn tay giúp hắn lau đi những giọt lệ. Hắn nắm chặt bàn tay ta,

giấu đôi mắt hắn vào trong đó. Ta không dám động, nước mắt trên bàn tay
thực nóng, vẫn không ngừng trào ra, ẩm ướt hết cả lòng bàn tay.

Đó là lần duy nhất ta thấy hắn rơi lệ.

Hắn cấp cho hài tử tên gọi Triển Tư. Địa vị của ta kỳ thật đã vượt qua

hoàng hậu. Ta thế mới biết, nguyên lai Uất hoàng hậu không giống như
những gì mà mọi người hâm mộ ao ước, hắn đối với hoàng hậu chẳng qua
chỉ là tôn trọng mà thôi.

Những năm về sau, ta chưa từng hoài nghi sự sủng ái mà hắn giành

cho ta là tình yêu. Thẳng đến sau khi hắn băng hà, lưu cho Tư nhi một đạo
mật chỉ, ta mới cảm thấy trong lòng thực không thoải mái.

Tiên hoàng khi còn sống đã bắt đầu tu sửa hoàng lăng. Trong hoàng

lăng Triển thị mai táng tiên hoàng cùng tiên hoàng hậu, còn có Uất hoàng
hậu. Ta sau trăm tuổi cũng sẽ được quy táng ở nơi đó. Hắn vì sao phải lưu
lại ý chỉ muốn cùng Vân Tưởng công chúa tiền triều hợp táng? Ta không
nghĩ ra, trong lòng vướng mắc chua xót khó chịu. Hắn thích ta như vậy, vì
sao không muốn cùng ta một chỗ?

Ta thật sự luẩn quẩn trong lòng, nghĩ mãi không ra. Rốt cuộc ta quyết

định đến lăng mộ của Vân Tưởng công chúa nhìn một lần.

Trong nháy mắt lăng mộ kia mở ra, ta sợ ngây người. Ta sống trong

cung đã vài thập niên, ở trong chốn xa hoa nhất, vậy mà ở bên trong lăng
mộ của Vân Tưởng công chúa, đều là những hi thế trân bảo ta chưa từng
thấy qua. Trên đỉnh lăng tẩm có vô số dạ minh châu, chiếu rọi khắp không
gian, khiến lăng tẩm sáng như ban ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.