thư, gả cho anh đi. Nhưng bị em cầu hôn trước, kế hoạch loạn rồi, cho nên
anh chỉ có thể kêu người tạm thời sửa thành cái này."
Hứa Nùng không biết nói cái gì, cảm giác kia thật giống như trái tim
vốn bị người khác xé nát, nhưng lại được người đàn ông ở phía sau một lần
nữa vá lại.
Hắn vừa vá, vừa còn rắc đường vào bên trong khe hở, nơi đó lúc đầu
vừa đau vừa đắng, giờ phút này, cũng trở nên ngọt ngào.
Cô im lặng giây lát, hốc mắt ẩm ướt, cũng không quay đầu lại, mở
miệng: "Những lời này rõ ràng phải là em nói."
Cái gì mà cảm ơn cô có thể tới?
Rõ ràng phải là cảm ơn hắn có thể tới.
Chu Khởi nhếch môi cười, cũng không tính toán rõ ràng với cô, cánh
tay chặn ngang trên bờ vai của cô, hôn nhẹ lên cổ cô.
"Vậy anh liền đổi thành, cảm ơn cô gái của anh, đêm nay để cho anh
có một gia đình."
——————————
Ngày cưới của Chu Khởi và Hứa Nùng, đã quyết định là vào cuối
tháng ở hai tháng sau.
Tuyên truyền cho phim điện ảnh của Hứa Nùng lục tục kết thúc, trên
cơ bản cô ngoài một ít việc vặt còn cần liên hệ câu thông cùng nhà đầu tư
ra, thời gian còn lại, mỗi ngày đều rảnh rỗi.
Ban đầu, cô lên kế hoạch kết thúc thời gian tuyên truyền phim, sẽ lập
tức bắt đầu viết kịch bản phim tiếp theo.