CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 1036

bà biết, ai khuyên cũng không có tác dụng, tôi sẽ không lại sống cùng với
bà nữa.

Nếu bà muốn tiếp tục bình an vô sự, tiếp tục mỗi tháng có một vạn

đồng nộp vào tài khoản, vậy thì xin bà đừng đến quấy rầy cha tôi. Nếu
không..."

Hứa Nùng chưa nói hết lời, nhưng ý tứ nên biểu đạt đều đã biểu đạt ra

rồi.

Bà Tạ nghe ra sự uy hiếp trong lời nói của cô, ngay lập tức ngụy trang

gì cũng không quan tâm nữa.

"Hứa Nùng! Mày chính là làm con gái như vậy sao?! Tao là mẹ của

mày, mẹ đẻ của mày! Mày dựa vào đâu mà không để ý đến tao!"

Lông mày của Chu Khởi nhăn lại rất chặt, cũng lười lại lãng phí thời

gian cùng người đàn bà này, quay đầu lại vứt cho lái xe một ánh mắt ra
hiệu, lái xe nhanh chóng đi qua kéo bà Tạ ra.

Lúc đi vào trong khuôn viên của nhà giam, tiếng mắng chửi của bà Tạ

ở bên ngoài vẫn chưa ngừng lại, quản giáo nhận ra Hứa Nùng và Chu Khởi,
cũng có ấn tượng rất sâu đối với người đã mấy lần tới đây là bà Tạ.

Vì thế, giờ nhìn thấy tình huống này, hỏi Hứa Nùng một câu: "Người

phụ nữ ở bên ngoài kia là mẹ của cô à?"

Hứa Nùng gật gật đầu, không muốn nói nhiều, chỉ thành khẩn nhờ vả:

"Phiền anh, về sau bà ấy lại đến, thì đừng để bà ấy đi vào gặp cha tôi."

"Cái này không cần cô nói, cha cô đã tự mình từ chối gặp mặt bà ta

rồi, là bà ta vẫn luôn mặt dày mày dạn chạy đến, nhưng thông thường cũng
chỉ ở bên ngoài chờ một chút, chờ đến lúc không kiên nhẫn thì lại bỏ đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.