CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 168

Dì đưa cơm đã tới từ sớm rồi, lúc này chỉ chờ mọi người đến xếp hàng

lĩnh cơm hộp.

Hứa Nùng trực tiếp lĩnh hai hộp trở lại lều nội cảnh, Chu Khởi lúc này

đang ôm cánh tay dựa vào bên tường nhắm mắt nghỉ ngơi. Chân dài chồng
lên nhau gác lên một cái ghế ở bên cạnh, đôi môi hơi hơi mím thành một
đường thẳng, cằm căng chặt, đường nét khuôn mặt giống như dao cắt, góc
cạnh rõ ràng.

Hắn hiện tại cả người an tĩnh lại, trên người có một loại khí chất trầm

ổn khó nói nên lời, hoàn toàn không giống dáng vẻ không đứng đắn trêu
chọc Hứa Nùng lúc bình thường.

Mà dáng vẻ như vậy của hắn, lại càng thêm hấp dẫn ánh mắt của

nhóm phụ nữ ở phim trường hơn lúc trước.

Có mấy diễn viên vai quần chúng nhỏ, nhìn hắn lúc này đang nhắm

mắt lại dưỡng thần, lá gan cũng lớn, mỗi một người đều lấy điện thoại di
động ra chụp ảnh hắn.

Hứa Nùng cầm hộp đựng cơm đi về phía Chu Khởi, hắn dường như là

có cảm giác, chậm rãi mở mắt ra.

Hốc mắt thâm thúy, con ngươi tối đen, khi ánh mắt hắn và Hứa Nùng

gặp nhau, hắn hơi hơi nhếch môi.

"Còn tưởng rằng em muốn quỵt nợ."

Vừa nói chuyện, hắn vừa thu hai cái chân dài của mình trở về, cố ý

nhường ra vị trí cho Hứa Nùng.

Hứa Nùng có chút không hiểu, sau khi ngồi xuống, vừa đưa cơm hộp

tới trước mặt hắn, vừa hỏi hắn: "Quỵt nợ gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.