CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 356

Chu Khởi cũng không thèm để ý, lôi cái Nokia cũ kia ra giao cho cô.

Hứa Nùng nhìn điện thoại di động này, ngược lại không có phản ứng

gì lớn, đầu ngón tay đặt ở trên bàn phím, nhanh chóng ấn mấy nút phía
trên.

Trong khoảnh khắc, trong túi cô vang lên tiếng chuông, sau khi nghe

thấy cô liền cắt cuộc gọi, sau đó lần nữa trả cái Nokia cũ kia lại cho Chu
Khởi.

"Anh ghi lại số của tôi đi, về sau chuyện trận đấu bóng rổ có tin tức gì,

tôi gọi điện thoại cho anh."

Chu Khởi lười biếng gật gật đầu, cũng không quá để ý.

Hứa Nùng nhìn thời gian, cách giờ lên lớp còn có hai mươi mấy phút,

cô nên đi rồi.

Vì thế cô cuối cùng nhìn hắn một cái, nói: "Vậy tôi trước quay về

trường học nha."

Nói xong, lại thuận miệng hỏi câu: "Anh lát nữa là muốn quay lại

thành phố điện ảnh sao?"

Chu Khởi rủ mắt nhìn cô, ánh mắt trong nháy mắt thêm sâu, trong tích

tắc, hắn giống như không quá để ý nói: "Quay về làm gì? Tôi bị người phụ
trách bên kia đuổi việc rồi."

"Hả?" Hứa Nùng sửng sốt, "Vậy anh hiện tại liền... chuyên môn... đòi

nợ?"

Suy nghĩ nhanh chóng ở trong đầu xoay một vòng, Chu Khởi lại nói:

"Chuyện thu nợ cũng không có, ông chủ kia bị bắt, thuộc hạ đều giải tán
hết rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.