CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 357

"..."

Hứa Nùng đột nhiên không biết nên nói cái gì mới tốt, vốn dĩ cô cũng

không quá để ý, nhưng nghe xong lời Chu Khởi nói, lúc này lại nhìn nhìn
khuôn mặt hắn, dường như là... có chút mệt mỏi?

Dưới mắt giống như so với lúc trước nhiều hơn một ít nhàn nhạt xanh

đen a.

Cô đứng ở tại chỗ muốn nói lại thôi, Chu Khởi biết mục đích của mình

đã đạt được, vì thế lại nhéo nhéo mặt cô, "Được rồi, mau lên lớp đi, tôi lại
không phải là chưa từng ngủ qua dưới gầm cầu, người lang thang bên đó
còn rất tốt, không cần bạn học nhỏ em lo lắng."

Nói xong, đẩy hai vai Hứa Nùng, xoay người cô, sau đó ép cô đi về

phía trước.

"Đi thôi, tôi nhìn em đi vào."

Chu Khởi cũng nói đến thế này, Hứa Nùng cũng không nói thêm gì

nữa.

Cô khắc chế xúc động muốn quay đầu lại, một đường chậm rãi đi trở

về phòng học.

Sau khi đến phòng học, Lưu Ngải và Trì Sa Sa ngay lập tức chạy tới

trước mặt cô.

Trì Sa Sa thần thần bí bí mở miệng trước: " Đồng chí Tiểu Hứa, bản

nhân ban đêm xem thiên tượng..."

Hứa Nùng có chút bất đắc dĩ nói: "Bây giờ là ban ngày."

"..." Trì Sa Sa chọc chọc Lưu Ngải bên cạnh, kêu cô nói hai câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.