CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 378

Cuối cùng chầm chậm ngẩng đầu, ánh mắt hướng lên trên nhìn thoáng

qua, liền trực tiếp đối diện đôi mắt cười như không cười của Chu Khởi.

"Trốn anh sao?"

Lưu Ngải và Trì Sa Sa cảm thấy không khí giữa hai người có chút tế

nhị, thoáng nhìn nhau một cái, sau đó giảo hoạt ngồi xuống vị trí không gần
không xa bên cạnh, một bộ dáng chuẩn bị ăn dưa.

Hứa Nùng chậm rì rì ngồi thẳng người, nghĩ một chút, chỉ chỉ Lưu

Ngải bên cạnh, "Cái đó... ủy viên thể dục lớp tôi muốn bàn chuyện huấn
luyện bóng rổ với anh, cô ấy vừa mới..."

"Ôi, tớ không gấp, không có việc gì không có việc gì, hai người nói

chuyện trước đi, nói xong rồi lại cho tớ chút thời gian là được."

Hứa Nùng: "..."

Chu Khởi nhếch môi cười, thân thể nhè nhẹ tựa về phía sau, ngồi dựa

vào trên bàn học bên cạnh.

"Sáng nay sao đi sớm như vậy? Buổi sáng gọi điện thoại cho em vì sao

không nghe máy?"

Hứa Nùng ngồi tại chỗ cúi thấp đầu trợn trắng mắt, vì cái gì đi sớm

như vậy, lại vì sao không nhận điện thoại hắn không biết?

Chu Khởi rủ mắt nhìn cô, thấy cô vẫn luôn không mở miệng, liền lại

nói: " hôm qua..."

Hứa Nùng vừa nghe hai từ này thì nhịn không được, lập tức nhỏm

người dậy, nhón chân vươn tay che miệng hắn lại.

Động tác của cô rất gấp, lúc đi qua có chút đứng không vững, suýt nữa

trẹo chân, cũng may Chu Khởi phản ứng cực nhanh, ngay lập tức đỡ eo cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.