CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 404

Hứa Nùng nghẹn lời, theo bản năng lại nhìn thoáng qua Chu Khởi,

vốn dĩ không quá để ý, lúc này bị hai người phân tích như vậy, đột nhiên
liền có chút...

Cô yên lặng di chuyển ánh mắt, không được tự nhiên nói: "Hắn bình

thường cũng là ánh mắt kia, chỗ nào mà cực nóng."

Lưu Ngải và Trì Sa Sa vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, chỉ

thiếu nước bóp cổ cô khiến cô thanh tỉnh chút.

Trì Sa Sa nói: "Làm ơn đi! Tính từ là trọng điểm sao!"

Lưu Ngải vốn cũng muốn giáo dục Hứa Nùng hai câu, nhưng cũng

không biết nhìn thấy cái gì, đột nhiên lại hung hăng vỗ xuống bả vai Hứa
Nùng.

"Đến rồi, đến rồi! Đồng chí Tiểu Hứa! Đến tìm cậu kìa!"

Hứa Nùng nâng mắt nhìn qua, liền thấy người vốn còn ở giữa sân, giờ

phút này đang từng bước một đi về phía mình.

Trên người hắn mặc đồng phục bóng rổ màu đen, hai cánh tay cùng

bắp chân đều lộ ra trong không khí, đầu tóc nửa ẩm ướt chưa khô, tóc mái
trước trán ngược lại là hoàn toàn ẩm ướt, mềm mại dán sát vào trên trán.

Cũng không biết có phải ảo giác hay không, Hứa Nùng luôn cảm thấy

khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của Chu Khởi, lúc này dưới ánh đèn chiếu rọi
của sân bóng, càng lộ rõ vẻ tuấn lãng trắng trẻo.

Hắn sải chân dài vài bước đi đến trước mặt Hứa Nùng rồi đứng lại.

Lấy bọn họ làm trung tâm, trong bán kính mấy mét, tựa hồ trong nháy

mắt đều yên tĩnh trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.