Nghĩ đến đây, đáy lòng Hứa Nùng bỗng nhiên trào ra một cỗ dự cảm
không tốt, cô vội vàng đứng dậy đi về phía cửa lớn, tiếp theo, động tác rất
cẩn thận ghé vào mắt mèo trên cánh cửa nhìn ra bên ngoài.
... Là bà Tạ!
Hứa Nùng hoảng sợ, cô hoàn toàn không biết bà Tạ lúc này đến tìm
mình làm gì, hơn nữa tại vì sao trước khi đến ngay cả một cuộc điện thoại
cũng không gọi qua?
Cô cái gì cũng không quan tâm nữa, cấp tốc lại cẩn thận sải bước
chân, đi về hướng phòng tắm.
Hứa Nùng lúc ấy trong lòng rất hoảng hốt, căn bản quên mất người
bên trong là muốn tắm rửa, cho nên không có lên tiếng trước.
Sau khi đẩy cửa, cô trực tiếp nhìn thấy cảnh Chu Khởi đang cởi quần
áo.
Lúc ấy hắn đang hướng về phía trước cởi áo phông lộn qua đầu, hai
tay giao nhau túm vạt áo, eo và bụng hoàn toàn lộ ra bên ngoài, ngực cũng
lộ ra non nửa.
Dường như là nghe thấy tiếng cô đẩy cửa tiến vào, động tác trong tay
Chu Khởi nhanh hơn một chút, áo phông trong nháy mắt liền bị kéo xuống.
Trong khoảnh khắc, hắn nhìn về phía Hứa Nùng, đuôi lông mày nhếch
lên có chút ngoài ý muốn lại có chút bất cần đời.
"Bạn học nhỏ, đùa giỡn lưu manh sao?"
"..."
Hứa Nùng căn bản không rảnh để ý tới trêu chọc của hắn, đi lên trước
hai bước, nhỏ giọng nói với hắn: "Anh hiện tại ngốc ở trong này, không