tiếng: "Đồ ăn đến rồi, lại đây ăn cơm đi."
Hứa Nùng im lặng, không nói một lời đi qua, ngồi xuống chỗ cách
Chu Khởi một khoảng, sau đó cầm lấy một hộp cơm trên bàn trà.
Cô cầm đôi đũa chọc chọc hạt cơm trong hộp, cúi đầu đắn đo một lúc,
mới ấp úng mở miệng: "Cái đó... Lúc trước nói với anh chuyện giao lưu
hữu nghị, anh có thể giúp không?"
Chu Khởi trong tay vừa lúc gắp khối xương sườn chuẩn bị đưa tới
trong hộp đựng cơm của Hứa Nùng, đột nhiên nghe thấy cô nói lời này, đôi
đũa ngược lại yên lặng buông xuống.
"Em thật muốn thân cận?"
"... Không phải tôi, là bạn học của tôi các cô ấy..." Hứa Nùng bị hắn
nói có chút ngượng ngùng, "Nhưng mà tôi có lẽ cũng sẽ đi cùng bọn họ."
Chu Khởi cười, "Vậy em kết đôi với ai nha? Cùng cái người "Đặc biệt
thích em" kia sao?"
Tin nhắn lúc trước Hứa Nùng chỉ cần nghĩ đến, liền không khống chế
được hai gò má nóng lên, lúc này bị Chu Khởi đột nhiên lại nhắc tới, càng
là cảm thấy mặt đỏ cực kỳ.
Cô trừng mắt nhìn Chu Khởi, "Anh đứng đắn chút!"
Chu Khởi cười đến càng vui vẻ, nói: "Được, chuyện này anh có thể
giúp em, nhưng là anh có điều kiện."
"..."
Hứa Nùng nhịn không được muốn mắng người, nghĩ một chút, cô lại
rầm rì hỏi: "Điều kiện gì?"