cũng thôi đi, cái giọng điệu kia của cậu là gì a. Đệch, cậu có biết, lão tử đã
phí bao nhiêu sức lực mới mượn được một cái xe tồi tàn như vậy không
hả!"
Chu Khởi như trước có chút ghét bỏ liếc hắn, "Tớ muốn cậu mượn
sao?"
"..." Trần Tiến khó thở, dùng sức hướng về phía hắn trợn trắng mắt,
lười lại phản ứng hắn.
Lúc mấy cô gái cùng nhau đi ra, ba người đàn ông chờ ở bên ngoài
đều ngay lập tức nhìn thấy.
Hoa Tí sợ Trần Tiến không biết, nhanh chóng đẩy đẩy hắn, "Chính là
các cô ấy."
Trần Tiến đánh mắt nhìn một cái, ngược lại đều là rất dễ nhìn, nhìn
nửa ngày cũng không đoán được người Chu Khởi thích là người nào, vì thế
nghiêng đầu lặng lẽ hỏi Hoa Tí một câu ——
"Người mà Lão Đại cậu thích là người nào a?"
Thật ra Trần Tiến cũng đã gặp qua Hứa Nùng, nhưng lúc ấy ở bên
trong thành phố điện ảnh, Hứa Nùng vẫn còn là dáng vẻ quê mùa xấu xí,
cùng với hiện tại hoàn toàn là hai người khác nhau, hắn không nhận ra cũng
là bình thường.
Hoa Tí không dám tùy tay chỉ bà chủ tương lai của mình, vì thế sau
khi lặng lẽ nhìn một cái, nhỏ giọng nói với Trần Tiến: "Người mặc váy dài
màu đen đó."
Trần Tiến lần này ngược lại là cẩn thận nhìn một lát, sau đó cười, "Ơ,
bé mèo hoang à."