Chu Khởi lười nhác nhếch môi, cười như một con cáo.
"Anh nói chính là câu mà em nghĩ trong lòng lúc ấy."
Hai mắt Hứa Nùng chớp một cái, câu mà cô nghĩ ở trong lòng sao?
Cô lúc ấy nghĩ cái gì?
Một lúc lâu, biểu tình của cô bỗng nhiên cứng lại.
Đây... ý của người này, chẳng lẽ là đang ép mình thổ lộ sao?
Bản thân sẽ xúc động nói ra câu "Thời gian tính ngược, 0 ngày " kia,
đúng là có ý thích hắn, hắn chẳng lẽ là muốn mình nói điều này?
Nghĩ đến đây, Hứa Nùng hơi hơi nâng mắt lên, khi ánh mắt chạm vào
Chu Khởi, nhìn thấy dáng vẻ hắn nhếch môi cười lười biếng, liền biết chính
mình đoán được gần tám chín phần.
Trong lúc nhất thời, nhiệt độ trên hai gò má cô lần nữa tăng lên, nóng
bỏng đến cực điểm.
Hắn nhìn thấy biểu cảm của cô thay đổi, phỏng đoán là cô đã là đoán
ra được, vì thế cúi đầu, cái trán nhẹ chống lên trán của cô, lại nói câu:
"Sao? Lúc ấy trong lòng nghĩ cái gì? Nói cho anh nghe."
Hứa Nùng bị bức bách đến không xong, sương mù trong đáy mắt càng
ngày càng đậm, lại hung hăng đẩy hắn một cái, nhưng lần này không đẩy
được.
Cô cũng không để ý cái gì nữa, mở miệng liền từ chối, "Em không
nói!"
Chu Khởi không tính tha cho cô, nghe xong lời cô nói, trực tiếp lại
hôn cô một cái, "Có nói hay không? Không nói anh liền tiếp tục hôn em."