Hứa Nùng thiếu chút nữa bị lời này của hắn nghẹn chết, vươn tay vội
vàng che miệng hắn, nhìn thoáng qua bốn phía, lúc phát hiện cũng không
có ai chú ý bọn họ bên này, mới thoáng yên tâm một chút.
Khuôn mặt cô đỏ bừng trừng hắn, "Anh về sau ở bên ngoài không
được nói lung tung!"
Chu Khởi cười đến cực kỳ hư, đưa tay đem tay cô lấy ra, cúi đầu hôn
cô một cái.
"Ở bên ngoài không thể nói, vậy về nhà nói?"
Hứa Nùng bị hắn trêu chọc đến muốn đánh người, sau khi nhấc chân
đá hắn một cái, liền một mình vội vàng đi trước.
Chu Khởi ở sau lưng tùy tiện cười, chậm rì rì đi theo, mở miệng còn
nói thêm câu: "Vợ à, em chờ anh một lát a."
Lời vừa nói ra, bước chân của Hứa Nùng càng nhanh hơn.
...
Mà bên kia, Bùi Ngọc bị ấn chặn điện thoại vẫn luôn cau mày, cầm lấy
điện thoại di động lại gọi vào số của Hứa Nùng hai lần, nhưng đều không
ngoại lệ, bên kia đều rõ ràng là đối phương đang trò chuyện.
Nhân duyên của Bùi Ngọc từ nhỏ đến lớn đều rất tốt, nhân duyên với
phụ nữ càng là tốt đến cực kỳ, nói như vậy đều là con gái tâng bốc hắn, cho
nên hắn chưa bao giờ biết công năng kéo đen của điện thoại là cái dạng gì,
lúc này nghe thấy Hứa Nùng bên kia vẫn luôn trò chuyện, vẫn tưởng rằng
là thật sự có chuyện gì.
Sau khi người quản lý ở bên kia cùng với đạo diễn nước ngoài của bộ
phim này tán gẫu, trở về liền nhìn thấy Bùi Ngọc một bộ dáng áp suất thấp.