CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 644

người thật lòng đối xử với con."

Nói rồi, cha Hứa nghẹn ngào một chút, khi lại mở miệng, giọng nói có

chút run rẩy: "Cha vốn là còn lo lắng, cha không ở bên cạnh con, con sẽ
phải chịu rất nhiều đau khổ. Hiện tại có người thay cha chăm sóc con, cha
cũng yên tâm rồi."

Hứa Nùng nhìn dáng vẻ của cha, cảm giác chua xót trên chóp mũi

càng đậm.

Cô trầm mặc trong chốc lát, sau đó mạnh mẽ nở một nụ cười, nói:

"Lần sau, lần sau con dẫn anh ấy tới gặp cha."

...

Thăm hỏi kết thúc, khi Hứa Nùng từ trong nhà giam đi ra, vẫn luôn

trầm mặc cúi đầu.

Chu Khởi đoán được chuyện gì xảy ra, cho nên cũng không làm phiền

cô, chỉ là an tĩnh dùng bàn tay to lớn của mình nắm chặt bàn tay nhỏ bé của
cô, yên lặng cho cô một ít độ ấm cùng sức mạnh.

Khi hai người đi ngang qua ga tàu điện ngầm, Chu Khởi vốn muốn lôi

kéo cô đi xuống phía dưới, nhưng Hứa Nùng lại chợt dừng bước.

"Sao vậy?" Chu Khởi hỏi cô.

Hứa Nùng nhìn về phía sau một cái, nói: "Bên kia có ngôi chùa, em

muốn đi bái một bái."

Ngôi chùa kia được xây ở gần nhà giam Thành đông, bình thường trừ

bỏ mùng một ngày rằm, khách hành hương không nhiều lắm.

Cho nên Hứa Nùng mỗi lần đến bên này, đều sẽ đi vòng qua bái một

bái, mà mỗi lần ở trước mặt Phật tổ chuyện cầu nguyện cũng đều không sai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.