CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 786

Bà Tạ không biết Hứa Nùng làm sao liền để ý như vậy, thậm chí còn

không tiếc bởi vì chuyện này, hoàn toàn trở mặt với mình.

Cho nên trước khi đến, bà ta thật sự một chút cũng không ý thức được

sự kiện này đến cùng có bao nhiêu nghiêm trọng.

Nhưng là vừa rồi, khi bà ta nghe thấy câu nói kia của Hứa Nùng, bỗng

nhiên không hiểu sao liền hiện ra một ý nghĩ ——

Đứa con gái này, dường như thật sự muốn rời khỏi bà ta rồi.

————————

Nếu như nói lời của bà Tạ không gây ra một chút gợn sóng nào trong

lòng Hứa Nùng, là không có khả năng.

Cô tuy rằng không quá tin tưởng đối phương nói, nhưng là lại không

hiểu sao bởi vì lời nói của bà ta, mà liên tưởng đến một ít hành động của
Chu Khởi lúc trước.

Trong đầu đột nhiên liền nhảy ra cái hộp gỗ đàn hương mà hắn đưa

cho cô, hắn lúc ấy dường như nói đó là toàn bộ gia sản của hắn, nhưng mà
cô lại vẫn luôn không mở ra xem.

Vốn là bước chân đang đi về phía trường học, vào giờ khắc này chợt

dừng lại.

Trên đường lớn dòng xe cộ lui tới, Hứa Nùng đứng hồi lâu ở dưới tán

một cây ngô đồng bên đường.

Cuối cùng, cô im lặng xoay người, cất bước đi về hướng nhà trọ.

Cô một đường càng đi càng nhanh, sau đó khi ra khỏi thang máy, thậm

chí là chạy chậm đến cửa nhà trọ của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.