Mà chỉ cần Chu Khởi để cho hắn có một chút không gian, không cần
dồn ép hắn căng như vậy, vậy, những thứ có thể tạo thành tai họa ngập đầu
cho hắn và Bùi gia, hắn sẽ xử lý toàn bộ sạch sẽ.
Nhưng mà hắn vốn còn sợ địa vị của Hứa Nùng ở trong lòng Chu
Khởi không đủ nặng, nhưng hiện tại xem ra, suy nghĩ kia của hắn giống
như có chút dư thừa rồi.
Vừa nãy hắn ở bên đường đã cẩn thận quan sát hai người trong chốc
lát, khi Chu Khởi đối diện với Hứa Nùng là các loại cẩn thận dỗ dành, nhìn
muốn bao nhiêu để ý có bấy nhiêu để ý.
Nghĩ đến đây, lời nói của Bùi Ngọc liền càng ngày càng không e ngại.
"Nếu như thật sự bị người làm tổn thương, liền cùng anh trai về nhà
đi. Dù sao người nhà và người ngoài cũng không giống nhau, em nói có
phải không?"
Chu Khởi hiện tại chỉ hối hận hôm đó không trực tiếp đập chết tên
biến thái này, hắn vốn còn đang hoài nghi, hiện tại gần như có thể khẳng
định.
Hôm nay Hứa Nùng sẽ đột nhiên xuất hiện trong hội trường, nhất định
là người đàn ông này giở trò quỷ!
Cả người hắn là hơi thở thô bạo, rất muốn lôi Bùi Ngọc xuống lại
đánh cho một trận, kết quả một giây sau, lòng bàn tay lại ngoài ý muốn cảm
nhận được một tia ấm áp.
Hứa Nùng ở trước mặt Bùi Ngọc, chủ động nắm lấy tay Chu Khởi, sau
đó cũng không lại nhìn về phía bên kia, ngẩng đầu nói với Chu Khởi.
"Chúng ta về nhà thôi."