CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 854

Chủ nhiệm khoa vô cùng nóng nảy, "Hứa Nùng, em có biết bản thân

đã bỏ lỡ cơ hội gì hay không?!"

Đứa bé này sao lại như vậy chứ! Cơ hội có thể nổi tiếng rất tốt lại có

thể vứt bỏ như vậy?!

"Vì sao?" Ngô Phàm nhẹ giọng hỏi câu.

Hứa Nùng không biết nên nói như thế nào, cuối cùng chỉ nói một câu:

"Có lẽ cảm thấy cách làm việc của tôi và đạo diễn Tiểu Ngô ngài khác nhau
rất nhiều đi."

Tuy rằng việc biểu diễn trong lễ kỷ niệm ngày thành lập trường không

coi là chuyện gì lớn, nhưng trong lòng Hứa Nùng luôn cảm thấy có chút
khó chịu, hơn nữa vừa mới rồi tiếp xúc ngắn ngủn trong chốc lát, cô cũng
nhìn ra sự kiêu ngạo trên người vị đạo diễn thiên tài này.

Người như vậy, là không có khả năng nhìn người bình đẳng giống

nhau.

Trước kia cô rất muốn đi đường tắt, thậm chí có thể vì mộng tưởng hy

sinh tự tôn, nhưng bây giờ lại đột nhiên không còn loại suy nghĩ kia nữa.

Cô biết tương lai rất quan trọng, thời cơ rất quan trọng, nhưng càng

quan trọng hơn, có lẽ vẫn là phải yêu bản thân mình trước.

Nghĩ đến đây, cả người cô đều rộng mở trong sáng.

Cô hơi hơi cúi người về phía hai người bái một bái, sau đó nhẹ giọng

nói tạm biệt.

Chủ nhiệm khoa ở phía sau gọi cô, còn muốn mở miệng khuyên can,

nhưng Hứa Nùng lại một chút do dự cũng không có, một lần cũng không
quay đầu lại, đi thẳng về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.