CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 877

Nhưng người trợ lý kia ngược lại rất có nhãn lực, thấy Hứa Nùng đi

qua đây, liền thu lại toàn bộ văn kiện vừa mới để Chu Khởi xem qua, sau
đó nói: "Thiếu phu nhân, không trách Chu thiếu, hôm nay vốn là anh ấy đã
hết giờ làm rồi, phần văn kiện này là tôi tạm thời đưa tới cho anh ấy xem
qua, tôi tự mình lái xe, chờ một lát Chu thiếu ký xong tôi sẽ rời đi."

Hứa Nùng vừa nghe lời này, cũng không tiện nói thêm gì nữa, chạm

vào cánh tay Chu Khởi, nhỏ giọng nói: "Vậy anh nhanh lên chút giúp người
ta xong việc."

Chu Khởi lại lười biếng cầm văn kiện lật hai trang, dáng vẻ nhìn tùy

tiện, nhưng ánh mắt vừa chuyên chú lại nghiêm túc. Cuối cùng, đón lấy cây
bút trong tay trợ lý, vung bút lên, ở chỗ ký tên viết ra tên của mình.

" Tôi ngày mai hẳn là không đến công ty, có việc gấp thì gọi điện

thoại, hợp đồng hoặc văn kiện linh tinh cần xem qua, trực tiếp gửi vào hòm
thư của tôi, tôi sẽ tìm thời gian xem." Ký xong, Chu Khởi lại tùy tiện phân
phó một câu.

Trợ lý gật đầu, sau khi cất kỹ văn kiện, lại vô cùng cung kính chào tạm

biệt hai người.

"Vậy tôi đi trước, Chu thiếu, tạm biệt, Thiếu phu nhân, tạm biệt."

Hứa Nùng rất không quen, sau khi lên xe, cô vừa cài dây an toàn, vừa

rầm rì nói: "Thiếu phu nhân gì gì đó... Gọi rất không được tự nhiên, anh có
thể để bọn họ không cần gọi em như vậy hay không?"

Cô thậm chí cảm thấy Hoa Tí bọn họ gọi mình "Chị dâu", tốt hơn so

với Thiếu phu nhân gì đó.

"Em vốn chính là Thiếu phu nhân, bọn họ gọi không có gì sai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.