CHẾT Ở VENICE - Trang 59

kiểu. Nắng và gió biển không làm da cậu sạm đi chút nào, gương mặt cậu
vẫn mang màu ngà ngà của đá hoa cương như buổi ban đầu, nhưng hôm
nay cậu hơi nhợt nhạt hơn mọi bữa, không rõ tại khí lạnh ban đêm hay tại
ánh đèn vàng vọt. Cặp chân mày đều đặn của cậu nổi lên sắc nét hơn, đôi
mắt đen và sâu hơn. Cậu đẹp không bút nào tả xiết, và như bao nhiêu lần
trước, Aschenbach thấy lòng nhói đau khi thầm nghĩ, ngôn từ chỉ có thể ca
tụng vẻ đẹp chứ không thể nào tái tạo được vẻ đẹp.

Ông không ngờ có cuộc gặp gỡ này, và trong lúc xuất kỳ bất ý ông

không đủ thời gian tạo cho mình một vẻ bình tĩnh và đạo mạo. Chắc vui
mừng, ngạc nhiên, ngưỡng mộ phơi trần cả ra trên nét mặt ông lúc mắt ông
bắt gặp ánh mắt người mong nhớ - và trong khoảng khắc ấy điều đó xảy ra:
tadzio mỉm cười, câu cười với ông, một nụ cười biết nói, thân thiết, quyến
rũ một cách không giấu giếm, trong khi cười làn môi mới từ từ hé mở. Đó
là nụ cười của chàng Narcissus (15) khi nghiêng mình soi bóng xuống
nước, một nụ cười say đắm, mê hồn, lôi cuốn đến nỗi khi nhìn thấy bóng
mình chàng bất giác muốn dang tay vòng ôm lấy - nụ cười hơi thoáng nét
đắng cay, đắng cay vì đeo đuổi một cách vô vọng, không tài nào hôn được
cặp môi kiều diễm in hình dưới suối, nụ cười lẳng lơ, hiếu kỳ và phảng phất
đau thương, vừa bị mê hoặc vừa làm mê hoặc lòng người.

Người được nhận nụ cười ấy vội vã quay đi, mang theo mình một món

quà định mệnh. Ông bàng hoàng đến nỗi phải chạy trốn ánh sáng từ trên
hiên, từ vườn hoa, và hướng những bước chân líu ríu đi tìm bóng tối sâu
trong công viên mé sau khách sạn. Những lời trách móc phẫn nộ và âu yếm
cứ trào lên từ đáy lòng ông: "Em không được cười như thế! Nghe chưa,
không được cười như thế với bất kỳ ai!" Ông vật mình xuống một băng ghế,
ông dồn dập thở hít hương thơm cây cối tỏa trong đêm. Và ngửa người dựa
vào lưng ghế, hai tay thõng thượt buông xuôi, xúc động rùng mình liên tục,
ông thều thào cái công thức bất di bất dịch của bệnh tương tư - trong hoàn
cảnh này không thể chấp nhận được, phi lý, vô đạo đức, thật nực cười và
đồng thời cũng thật thiêng liêng, thật đáng trân trọng: "Tôi yêu em!".

Chú thích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.