CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 220

“Ba, là thế này,” Đỗ Dực nói vô cùng chân thành, “Trịnh phó tổng

yêu cầu nhiệt độ của nước phải giống nhiệt độ cơ thể người. Ba cũng biết
rồi đó, nhiệt độ cơ thể người có khi cao có khi thấp, ví dụ như nhiệt độ của
người nằm trong nhà xác cũng thấp như ly nước đá này, hoặc nhiệt độ của
người nằm trong lò thiêu cũng cao như ly nước nóng này. Ba nói làm sao
Tiểu Du biết được là loại nào? Vì vậy con quyết định lấy hai ly nước có
nhiệt độ chênh lệch lớn, muốn uống như thế nào thì tự mình pha.”


Săc mặt Tiểu Hoan rất kém, đôi mắt hạnh khẽ ửng hồng.

“Sao cô không uống?” Đỗ Dực nhướn cao lông mày, “Chẳng lẽ muốn

tôi đút cho cô?”, vừa nói anh vừa bưng ly nước sôi đưa đến khóe miệng
Tiểu Hoan.


“Đỗ Dực!”Chú Đỗ nổi nóng, hét lên một tiếng, đi qua che chắn cho

Tiểu Hoan.


Đỗ Dực đặt lại ly nước lên bàn, một ít bị sánh ra bên ngoài khiến Tiểu

Hoan chưa kịp lùi về sau phải hoảng hồn. Phải biết rằng nếu Đỗ Dực thật sự
đút nước cho cô ta thì chắc chắn gương mặt xinh đẹp của cô ta sẽ bị bỏng.


Thật ra thì tôi cũng sợ hết hồn. Tôi cứ tưởng Đỗ Dực từ lâu đã có thể

dửng dưng với biến cố của ba mẹ nhưng không ngờ khi anh đối mặt với mẹ
kế thì hành động lại trở nên kích động như vậy, làm người ta không kịp ứng
phó. Nhớ lúc trước Đỗ Dực đã từng nói với tôi khi ba mẹ anh ly hôn thì con
người anh đã thay đổi. Tôi nhận ra anh vẫn vậy, mặc dù nhà đã mất nhưng
trong tận đáy lòng, anh không thể để một ai khác chen vào gia đình mình.


Tôi nhanh mắt phát hiện mấy đầu ngón tay vừa cầm ly nước của Đỗ

Dực đã ửng đỏ. Tôi vội vàng bưng ly nước đá tiến tới chỗ anh.


Tôi nắm ngón tay anh, không hiểu sao lại nhớ tới lúc những ngón tay

này lướt trên da tôi…Trời ơi, điên mất thôi, những lúc thế này mà cũng thất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.