CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 233


Tôi hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí hỏi vấn đề đã thắc mắc nhiều

năm: “Giáo sư cho em hỏi, tại sao phải thêm -CH3- vào gốc -CO-NH-?”


Giống như bị một tia sét đánh trúng, cơ thể mềm mại của ông khẽ run,

lùi về sau ba bước, hơi thở dồn dập. Tôi nghĩ đả kích của tôi đối với giáo sư
không khác mấy so với đả kích do Dịch Trung Thiên mang lại với tác phẩm
“Phẩm Tam quốc”, hoặc là giống như tôi đã thành kính hỏi ông một câu
khác: “Xin hỏi giáo sư, con ngựa mà Quan lão nhị ‘phi vặn dặm’ tên là
Xích Thố hay là Điêu Thuyền?”


(Dịch Trung Thiên là một nhà nghiên cứu lịch sử TQ, ông đã dày

công nghiên cứu và viết ra tác phẩm ‘Phẩm Tam quốc’ để “lật tẩy” nhà
tiểu thuyết La Quán Trung (tác giả Tam quốc diễn nghĩa) nhằm trả lịch sử
về với lịch sử.


‘Phẩm Tam quốc’ tuy là một cuốn sách nghiên cứu lịch sử nhưng lại

gây tiếng vang rất lớn vỡi những nơi từng có mặt “Tam quốc diễn nghĩa”.


Quan lão nhị (Quan Công/Quan Vân Trường), Điêu Thuyền: các

nhân vật trong Tam quốc diễn nghĩa.


Xích Thố: tên con ngựa của Quan Vân Trường
.)

“Giáo sư Dư, cô ấy nói đùa thôi ạ.” Lúc này Đỗ Dực mới chịu đi tới

giải vây giúp tôi. Thật là làm tôi sợ muốn chết, tôi cứ nghĩ giáo sư sẽ không
chịu nổi mà tự thiêu tại chỗ.


Giáo sư quả thật là người dày dạn kinh nghiệm, vừa nhìn Đỗ Dực là

đã khám phá ra sự thật. Ông vỗ ngực, hồn còn chưa nhập lại xác hết đã hỏi
Đỗ Dực: “Thì ra thằng nhóc cậu tích cực theo tôi đến đây như vậy là vì lý
do này. Tôi đã thấy lạ từ lâu rồi, sao cậu lại có thể từ chối theo giáo sư
Trương đi công tác ở Nhật chứ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.