CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 250

“Đúng vậy, đúng vậy.” Tôi nghĩ chắc hẳn trong đầu anh đang cực kỳ

oán giận tôi vì tới đây mà không XXOO với anh lúc ở khách sạn nên vội
vàng trưng ra điệu bộ đoan chính: “Em thay đồ liền đây!” Vừa dứt lời thì tôi
cũng đưa tay chuẩn bị tháo bộ tóc giả xuống.


“Khoan đã.” Đỗ Dực mở miệng ngăn tôi lại, từ từ tiến về phía tôi, một

bên khóe môi khẽ nhếch lên, mỉm cười đánh giá tôi. Tôi nuốt nước bọt, tuy
rất ngại nhưng vẫn cố bày ra dáng vẻ mạnh mẽ: “Em mặc thế này đẹp
không?”


“Đẹp. Từ nhỏ đến giờ, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Tiểu Du đặc

biệt như vậy.” Đỗ Dực áp sát vào tôi, một tay vươn ra dựa vào tấm gương
đằng sau tôi, tạo ra tư thế nam chính đùa giỡn nữ chính kinh điển. Tư thế
này vô cùng mập mờ, nhìn gương mặt tuấn tú mà không cần trang điểm của
Đỗ Dực, đại não của tôi hoàn toàn ngừng hoạt động.


Đỗ Dực dùng tay còn lại nhẹ nhàng vân vê một lọn tóc trắng trên đầu

tôi, vừa thưởng thức vừa đánh giá hồi lâu, sau đó chậm rãi sờ lên tai tôi, hai
ngón tay anh vuốt ve vành tai tôi, không biết sắc đỏ trên mặt tôi có thể phá
bức tường son phấn mà lọt vào mắt anh không nữa. Bạn hỏi tại sao tôi lại
đỏ mặt? Tôi công nhận là da mặt tôi rất dày, dày hơn cả bê tông, nhưng tôi
vẫn đỏ mặt là bởi vì đối diện với tôi là một tấm gương, trên đó đang hiện
lên tư thế mờ ám của chúng tôi. Các bạn đã hiểu tại sao khi nãy tôi giới
thiệu cách bày trí phòng hóa trang chưa?


Đợi đã, đừng nói thằng nhãi này định ở chỗ này mà…

Mặt tôi liền biến sắc, cố gắng dịch mông, nhanh chóng thoát khỏi

vòng vây của Đỗ Dực, không ngờ cái tay tà ác kia cũng lập tức di chuyển,
thoắt cái đã nâng tôi lên ngồi trên bàn hóa trang, thừa dịp tôi còn đang trợn
mắt há mồm đã tách hai chân tôi ra, tay phải xông vào trong quần, sờ qua sờ
lại chỗ viền tất, ngón cái không ngừng cọ xát trên đùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.