CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 252

ra nụ cười ma mị trong truyền thuyết, giọng nói hơi khàn: “Không được?
Em như thế này thì bảo anh làm sao có thể dừng lại được hả, tiểu yêu nữ?”


Tôi vừa nghe xong lời anh thì kích động không thôi, vừa ngại ngùng

vừa phấn khởi, vừa e sợ nhưng cũng đầy mong chờ.


Tôi cứ nghĩ rằng chỉ XXOO khi hai người đã cởi hết quần áo, nhưng

không ngờ Đỗ Dực lại có vẻ rất thích bộ trang phục này, anh đưa tay kéo
chiếc quần nhỏ của tôi xuống, làm nó mắc lắt lẻo dưới mắt cá chân của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.