CHỈ ĐỂ BAY QUA MỘT BÌNH MINH - Trang 124

Không. Quá sức của hắn... Mà thoáng hiện này làm hắn tê điếng. Chao ơi
hắn đang hèn. Người như thế suy tư làm sao, sáng tạo làm sao?...

Tôi đang đau đầu và mất phương hướng thì con bé con gái viện trưởng

lại cứ nhâng nhâng ra chiều cậy quyền của bố, cậy mình trẻ, cậy vú to
mông nở... ra sức bắt nạt đè nén tôi. Thực ra tôi không sợ mà chỉ khinh nó,
lâu lâu tôi không thèm chấp. Có lúc tôi mải suy tư không bắt chuyện với nó
làm nó vằn mắt tức tối đùng đùng bỏ ra khỏi phòng và liền hôm sau tôi bị
viện trưởng gọi cho một trận rằng sao không giao việc, không hướng dẫn
cách đọc sách, cách suy tư... Viện trưởng kết. Đây cũng là nhiệm vụ của
cậu - một nhiệm vụ quan trọng, cậu mà không hoàn thành tôi có thể tống
cậu ra khỏi viện, đừng tưởng có ông thầy tốt giới thiệu thì tôi không dám
động tới... Tôi cúi đầu, tôi biết, dạ tôi sai, tôi xin lỗi, dạ tôi xin sửa... Hôm
sau con bé vênh mặt thách mé, còn dám bắt nạt không? Tôi điên tiết, đập
mạnh tay xuống mặt bàn, vằn mắt, quát, đồ con gái trơ trẽn thối tha cậy cha
có quyền hạch lạc người khác. Vú to mông to tất cả đều to như thế sao
không đi đứng đường đứng chợ mà lại vào đây định đánh đĩ với tư tưởng à.
Cứ tưởng mọi thứ bát nháo thì cũng bát nháo theo, như mấy mụ ư, còn lâu,
mấy mụ ấy ban đầu còn học đòi tự mãn và có tí, loại như cô không bằng chị
tạp vụ... Đồ tốn cơm tốn tiền... Đồ vô tích sự... Đồ con đĩ...

Tưởng rằng nó sẽ nổi cơn tam bành chửi giả rồi chạy đi xui bố đuổi tôi

khỏi viện ngay lập tức thì thật bất ngờ nó cứ tròn mắt há mồm và khi tôi
còn đang rủa độc thì nó bưng mặt khóc tu tu. Nó khóc thật khóc có nước
mắt vai rung lên đôi vú to nảy lên nảy xuống. Tôi đâm ra bối rối ngớ người
ra cứ đứng nhìn nó trân trối mà không biết nói sao. Bỗng thấy hơi đáng
ngại và đáng thương cho nó liền lục túi lấy khăn đi đến bên dúi vào tay nó
nhỏ nhẹ. Tôi xin lỗi tôi bực quá tôi cáu gắt quá lời đã xúc phạm cô. Nhưng
cô quá đáng đã làm phiền tôi lại còn hớt lẻo làm hại tôi. Nó lấy khăn của tôi
lau mắt lau mũi nhưng lại khóc bùng lên hờn trách. Em không hại anh,
chẳng qua tại anh không coi em ra gì nên em tức em mới làm thế. Ờ, tôi
làm gì nào, tôi không sai cô làm gì, không mắng mỏ, không... Chính như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.