CHỊ EM SONG SINH NGƯỜI SPARTA - Trang 90

“Không có đâu,” Dion trấn an. “Bọn họ đi theo lối kia mà. Bọn họ đến

đường Amphorae. Mình biết cái đường đó. Nó có một hàng chậu dài, chị
nhớ không? Mình đã đi ngang qua đó sáng nay.”

“Nếu mình tìm được nhà của ông Hipponicus và cảnh báo Ngài Pericles

về âm mưu của bọn thầy tu trước, chị chắc chắn là Ngài ấy sẽ che chở cho
mình,” Daphne nói.

Phấn khích với suy nghĩ này, hai đứa trẻ bạo dạn bước ra khỏi chỗ nấp,

nhắm hướng Tây chạy thẳng. Chúng có gặp một vài người, nhưng hai đứa
không dám mở miệng nói chuyện với ai cả. Cuối cùng, cả hai đến trước
cổng thành Athens.

“Giờ chúng ta phải làm gì nữa đây?” Daphne thì thầm. “Mình không thể

đi xa hơn được nữa.”

“Chà, em biết chỗ này,” Dion thì thầm một cách mừng rỡ. “Đây là cánh

cổng dẫn ra con đường lát đá đi về phía bến cảng Piraeus. Nó chính là cái
cổng mà ta đã đi qua sáng nay. Chúng ta gặp may chắc rồi!”

“Mình cứ đợi ở đây, hỏi thăm người đầu tiên mình gặp,” Daphne nói.

“Chắc chắn là sẽ đúng người.”

Hai đứa trẻ chờ đợi, tim đập thình thịch. Một bóng người cao lớn xuất

hiện, tiến về phía cổng thành, theo sau là một người nô lệ cầm đuốc. Khi
người đàn ông đến gần, bọn trẻ liều lĩnh bước ra gặp ông ta.

“Ông làm ơn cho chúng cháu hỏi đường đến nhà ông Hipponicus ạ?”

Dion lễ phép.

Người nọ dừng lại, nô lệ của ông ta soi đuốc vào mặt bọn trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.