CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 174

Mỗi người chúng tôi mua một bó hương lớn, để vào tự viện thắp.

Bước vào trong cung, khói hương vấn vít xa xa, tiếng chuông du dương

bên tai, khiến người ta có cảm giác u nhã tĩnh mịch, sâu lắng

“Ung Hòa Cung là nơi rất có tính Phật, khi khấn Phật hãy nghĩ thầm

nguyện ước trong lòng, nếu như bạn đủ thành tâm, ước nguyện sẽ dễ dàng
trở thành sự thực,” thầy Lý nói.

Nếu là mười năm trước, nguyện ước của tôi sẽ là bảng vàng ghi danh;

nếu là một năm trước, nguyện ước của tôi sẽ là thuận lợi tốt nghiệp; nếu là
mười ngày trước, nguyện ước của tôi sẽ là sớm tìm được một công việc vừa
ý.

Nhưng lúc này đây, nguyện ước của tôi rất đơn giản, đó chính là có thể

thường xuyên nhìn thấy nụ cười của Noãn Noãn.

Thế là mỗi khi đến một điện thờ, nhìn thấy một bức tượng Phật, bất kể

lớn bé, bằng đất, bằng đồng, hay bằng gỗ, tôi đều cầm nắm hương cúi đầu
nghĩ tới nguyện ước hiện tại của mình.

Khóe mắt tôi liếc thấy cây hương trên tay Noãn Noãn cứ lắc qua lắc lại,

chao đảo không yên.

“Cầm hương cho chắc.” Tôi đưa tay giúp em chỉnh lại cây hương. “Dễ

làm bị thương người khác đấy.”

Noãn Noãn có vẻ ngượng ngùng, lè lè lưỡi.

Bước vào đại điện của Ung Hòa Cung, thầy Lý nói nơi này tương đương

với Đại Hùng Bảo Điện.

“Đại Hùng Bảo Điện bình thường thờ phụng Hoành Tam Thế Phật *, ở

giữa là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni trụ trì cõi Ta Bà, bên trái là Đức Phật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.