CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 3

Giáo viên hai bên lần lượt nói mấy lời như đi đường vất vả rồi, không có

gì không có gì, mời anh ngồi, không không mời anh ngồi trước, đừng làm
khách một hồi, còn đám sinh viên ai nấy mặt mũi đều căng ra.

Nếu như bạn từng ngủ một giấc rất sâu, hẳn sẽ biết da mặt khi vừa ngủ

dậy gần như không có tính đàn hồi.

Đúng thế, chính là cảm giác căng chặt thiếu đàn hồi đó đang bao phủ lên

khuôn mặt tất thảy đám sinh viên chúng tôi.

Cả đoàn ngồi thành sáu bàn, hai phút sau khi món thứ nhất được bưng

lên, không ai động đũa.

Các thầy chu đáo mời mọi người cầm đũa, đám sinh viên vẫn cứ im lìm.

Bàn tôi ngồi không có giáo viên, mấy bạn cùng bàn không chỉ yên lặng

mà e rằng đã đạt đến cảnh giới tĩnh lặng trang nghiêm.

Đúng lúc một giáo viên Bắc Kinh ở bàn bên mời đến lần thứ ba: "Mọi

người bắt đầu nào, đừng làm khách." Bạn nữ ngồi bên trái tôi cũng bắt đầu
lên tiếng, tiện hỏi tên tôi.

"Tôi tên Lương Lương."

Ắt hẳn do tôi quá căng thẳng nên đã buột miệng nói ra cái tên này.

Nếu như bạn là bố mẹ hay bạn bè, hay người quen của tôi, bạn sẽ biết đó

thực ra không phải tên tôi.

"Anh nói thật đấy à?" Giọng cô gái đầy hứng khởi: "Em là Noãn Noãn

[1], anh tên Lương Lương [2]. Trùng hợp thật đấy." Noãn Noãn cười, trở
thành sinh viên đầu tiên khôi phục cơ

"Các đồng chí, chúng ta tiến hành thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.