CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 128

CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH

Tâm Văn

www.dtv-ebook.com

Chương 19

Tháng Chín, có bão đổ bộ, thời tiết mát mẻ được mấy hôm, rồi bỗng

lại chuyển nóng.

Tịch Nhan quay trở lại ngôi trường sau hai tháng xa cách, phát hiện lũ

trò nhỏ lớn hơn rất nhiều. Có một vài nam sinh, quanh mép đã bắt đầu lún
phún râu ria, tiếng nói cũng trở nên ồm ồm khó nghe.

Tuổi dậy thì như mầm cây chờ ngày đâm chồi, rục rịch manh nha, rồi

bung ra lúc nào không biết, nở thành đóa hoa đẹp đẽ ngát hương.

Tan lớp, tiếng nói cười của bầy trẻ vẫn huyên náo như xưa. Bước tới

trước tòa nhà giáo vụ. Tịch Nhan dừng bước, tiền tay bẻ một cành chi tử
ven đường, mùa hoa đã qua từ lâu những chùm hoa trắng tinh dầy dặn, ngát
hương đều biến mất, chỉ còn lại cành lá xanh um.

Lá chi tử, bốn mùa quanh năm xanh biếc, phiến lá dày đến mức gió

thổi qua cũng không có tiếng rì rào.Lúc còn nhỏ, ông nội từng nói với cô,
hoa chi tử có tác dụng thanh nhiệt mát gan, quả, lá, rễ cây mỗi loại đều có
những công dụng riêng. Ở quê không có điều hòa, quạt điện, tháng Sáu,
tháng Bảy hàng năm, hoa chi tử nở rộ, ông nội lại bẻ một nhánh chi tử,
ngâm vào trong nước, dùng để giải nhiệt tạm thời.

Tịch Nhan mân mê lá chi tử trong tay, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy

mây trắng, thời tiết vẫn thế, như thiêu đốt con người ta. Và cô cũng chẳng
thể làm gì khác ngoài ngồi trong cái nóng nung người thế này, yên tĩnh chờ
đợi mùa hoa năm sau lại tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.