CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 129

Không khí trong phòng giáo vụ rất kỳ lạ, các cô đang túm năm tụm ba,

không biết đang thì thầm bàn tán chuyện gì.

Tịch Nhan bước đến trước bàn, trông thấy cánh thiếp mời đỏ rực,

đường nét in ấn hết sức tinh xảo.

Mấy năm nay, năm nào cũng nhận được bom thư mời cưới của bạn bè

đồng nghiệp, dường như cũng đang nhắc nhở cô – đằng ấy cũng nên tính
chuyện trăm năm đi là vừa.

Tịch Nhan mở ra xem, trước tiên là xem tên cô dâu, chú rể: Trác

Thanh Y, Phó Viêm. Tiếp đến là địa điểm tổ chức tiệc cưới – Hội trường
tầng ba cao ốc Liên Y.

Dù cô có quê mùa kém hiểu biết đến đầu, cũng thừa biết cao ốc Liên

Y là nhà khách thương vụ của tập đoàn Trác Thị. Nếu có đi dự tiệc, chắc
chắn không thể tránh khỏi đụng độ Trác Thanh Liên… còn đang lẩm nhẩm
tính toán, bỗng một bóng người xuất hiện phía trước bàn làm việc, cắt
ngang mạch suy nghĩ của cô.

Ngẩng đầu lên, bắt gặp ngay một khuôn mặt thanh tú, đáng yêu. Đúng

là chuyện vui tới làm con người ta phấn chấn hẳng lên, Trác đại tiểu thư
khuôn mặt rạng rỡ, miệng cười tươi như hoa.

“Cô giáo Đỗ, chị nhất định đến tham dự nhé?”. Rõ ràng là câu hỏi, vậy

mà ngữ khí khẳng định chắc nịch.

“Tôi sợ không đi được, ngày mùng 8 hôm ấy tôi…”, Tịch Nhan lắp ba

lắp bắp, định bịa ra một lý do nào đó.

Đối phương không chờ cho cô nói hết câu: “Đúng rồi, tôi có chuyện

này muốn nhờ cô giáo Đỗ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.