CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 131

Tịch Nhan ngẩn ngơ trong theo bóng Thanh Y, trực giác mách bảo cô

rằng đây chính là cái vòng luẩn quẩn, anh em họ Trác cùng nhau lập nên
cái vòng tròn này, còn cô đến chút sức lực phản kháng để thoát ra cũng
không có.

Hay nói cách khác, căn bản là cô cũng không muốn thoát ra?

Thấy Trác Thanh Y ra ngoài, các cô giáo khác liền vây quanh Tịch

Nhan: “Cô định mừng bao nhiêu?”

Cô giả đò như chưa biết chuyện gì xảy ra, vờ hỏi lại: “Bao nhiêu cái

gì?”

“Thì tiền mừng đó!”. Cô giáo Trần lấy làm khó hiểu tại vì sao một

Tịch Nhan trước nay thông minh, nhanh nhạy là thế, sao đột nhiên lại hóa
ra ngờ nghệch thế này, “Đi ăn tiệc uống rượu mừng nhà người ta, không thể
không có tiền mừng. Mà nhà họ giàu có kếch xù như thế, mừng ít thì người
ta cười cho, còn mừng nhiều, thì lại xót ruột”.

“Tùy thôi, mọi người mừng thế nào thì tôi theo thế ấy”. Điều cô đang

băn khoăn bây giờ, là đến lúc ấy biết mặc gì để đi dự tiệc.

Lần đầu làm phù dâu, cô một chút kinh nghiệm cũng chưa có, đành

gọi Tống Anh tới tham mưu.

“Cậu xem xem mình nên mặc quần áo thế nào? Kiểu đầu gì cho hợp?

Da mình dạo này chán đời quá, có khi phải đi đắp mặt nạ…”

“Đỗ Tịch Nhan, rốt cuộc cậu đang định làm cái trò gì hả?”.Tống Anh

bị cô tuôn ột tràng chán ngán, “Cậu đi làm phù dâu, chứ đâu phải cô dâu,
việc gì phải căng thẳng đến mức như thế?”

Tịch Nhan chột dạ, đỏ mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.