CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 132

Tống Anh nhìn ra chút manh mối, kỳ lạ hỏi: “Cậu trước nay không

thích xuất đầu lộ diện trước đám đông, cũng rất ít quan tâm đến việc ăn
mặc trang điểm, trong đây nhất định có uẩn khúc gì… Mau, khai thật ra
mau!”

“Chẳng phải mình đã nói rồi đấy sao, mình đến tuổi này rồi, đi dự tiệc

cưới, thực chất chính là một buổi đi gặp mặt còn gì. Lần này nhà họ Trác gả
con gái, cậu thử nghĩ mà xem, liệu có biết bao nam thanh nữ tú, bao nhiêu
hoàng tử độc thân sẽ xuất hiện hả?”

Một cô gái thông minh như Tịch Nhan, sao có thể để cho người khác

nắm thóp mình được?

Tống Anh không quả nhiên tin liền, không nén nổi tiếng thở dài: “Nhà

họ Trác kia sao gửi thiệp mời ình nhỉ?”. Nói rồi, luôn chân luôn tay giúp
Tịch Nhan “sửa sang”, nào là sắm đồ, chọn giầy, lại cả làm tóc, cuối cùng
mới gật đầu mãn nguyện: “Ok, ngon lành rồi, với dáng vẻ này của cậu mà
đi dự tiệc, nhất định sẽ ối anh lác mắt cho coi!”

Đêm trước ngày diễn ra hôn lễ, Tích Nhan trốn trong nhà xem ti vi.

Điện thoại bỗng đổ chuông, mới hai hồi chuông, Triều Nhan đã nhanh tay
nhấc máy. Cô ăn vận cầu kỳ lộng lẫy, chuẩn bị ra ngoài, đang sốt ruột đợi
điện thoại của đối phương.

“Tịch Nhan”, cô cao giọng gọi to, vẻ mất hết kiên nhẫn, “Điện thoại

của em này! Mau lên!”

Tịch Nhan đón lấy ống nghe, là tiếng Trác Thanh Y: “Ngày mai, chị

nhất định sẽ tới chứ?”

Cô nàng này sao phải hỏi lại lần nữa thế nhỉ? Rốt cuộc là cô muốn

Tịch Nhan đến, hay là anh ta…

Tịch Nhan yên lặng hồi lâu, mãi không lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.