CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 52

- “Khoảng hơn một năm trước” (Thời gian dài quá, người ta lại bảo

mình không có ai để ý, mà ngắn quá thì lại đánh giá là yêu đương lăng
nhăng, thay người yêu như thay áo).

- “Trong suy nghĩ của em hôn nhân là gì?”

- “Là hai người bên nhau sống qua ngày đoạn tháng.”

- “Tiêu chuẩn về bạn đời tương lai của em như thế nào?”

- “Không có tiêu chuẩn gì”.

- “?”

- “Dân tộc: không hạn chế, chủng tộc: không hạn chế, tuổi tác: không

hạn chế, chiều cao: không hạn chế, cân nặng: không hạn chế, học vấn:
không hạn chế, nghề nghiệp: không hạn chế, giới tính: không hạn… à
không, giới tính có hạn chế, phải là nam giới!”

- “!”

- “……”

Tống Anh bị hai anh “mỹ” nam bao vây, lúc đầu còn cố gượng cười

lịch sự, sau không thể chịu nổi, kéo Tịch Nhan gần như là chạy trốn khỏi
chỗ hẹn.

Bước ra khỏi thang máy, quay đầu lại nhìn tấm áp phích dán trên

tường, với dòng chữ to tổ chảng: “Hẹn hò tám phút, gặp duyên tiền định!”

Hai người cười đau khổ: “Tám phút mà đòi gặp được nhân duyên tiền

định, họa có ma quỷ mới tin được!”

Thời thiếu nữ, đã bắt đầu mơ giấc mơ mặc váy cô dâu trắng muốt, thề

thốt suốt đời không bao giờ rời xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.