CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 77

Mặt trời rừng rực chiếu rọi trên đầu khiến Triều Nhan hoa mày chóng

mặt, lại thêm bụi mù mịt từ mấy cái máy xúc to tổ chảng, khiến cô phải đưa
tay bịt mũi. Lớp hóa trang cầu kì xinh đẹp bị mồ hôi túa ra làm lem nhem
hết cả, làm cô phải liên tục lôi ra bộ đồ trang điểm trong túi ra dặm lại
phấn.

"Trác Thanh Liên sao giờ vẫn chưa tới? Để bao nhiêu quan khách lãnh

đạo thành phố đứng đợi một mình anh ta, thật chẳng ra làm sao!"

Tiểu Nhiếp ngó nhìn đồng hồ, đã 9 giờ 5 phút rồi. "Rùa ngoại" học ở

Mỹ về thì sao chứ? Vẫn không thay đổi được cái thói lề mề. Hàng nghìn
con người chỉ vì anh ta mà phải đứng dưới cái nắng tháng bảy thiêu đốt, mồ
hôi vã ra như tắm, đúng khiến người ta khó chịu.

"Anh ta thật quá ngạo mạn", Triều Nhan nhận xét, nếu không cô cũng

không phải nhọc công năm lần bảy lượt đến thế, "Có điều, ai bảo Trác Thị
là doanh nghiệp lớn nhất thành phố, hàng năm nộp thuế tới quá nửa ngân
sách thành phố. Trên phố chẳng phải người ta vẫn kháo nhau, Trác Thị mà
hắt xì một cái, cả cái thành phố C này run như cầy sấy đấy thôi!"

"Mẹ nó chứ, tưởng lắm tiền là ghê gớm lắm sao!", Tiểu Nhiếp hậm

hực chửi thề.

Đúng là không ăn được nho thì bày đặt chê nho xanh! Triều Nhan nghĩ

thầm. Bỗng mọi người xôn xao cả lên, nhao nhao hướng về phía lối vào,
mặt tràn đầy vẻ chờ đợi phấn khích: "Đến rồi, đến rồi!"

Triều Nhan đưa mắt nhìn theo đám đông, một chiếc xe Benz màu đen

đang từ từ tiến vào. Xe vừa đỗ lại, mấy người đồng phục nhanh chóng bước
lên phía trước, cung kính mở cửa: "Giám đốc Trác, xin mời!"

Cô vội đứng thẳng người lên, tim đập mạnh như có ai đó bóp nghẹt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.